Translate

Libellés

samedi 2 décembre 2017

Chương trình đọc truỵên ngắn hay của Huy Phương và Quảng Diệu Trần Bảo Toàn.

tt
Cuối tuần có rất nhiều bài để đọc, nhiều nghe và để chia sẻ.
Thơ nhắc kỷ niệm, nhắc trăn trở hoài mong.
Truyện như lời chia sẻ từng trang, từng trang sách, từng dòng chữ, được giải bày tâm tư hay nhắc nhở cái chuyện mà tác giả nghỉ ra và muốn đưa đến đọc giả của mình tâm sự riêng.
Xã hội luôn là một nơi mà người ta còn sống là còn tranh đấu cho miếng cơm, manh áo và cho đời đẹp hơn, cuộc sống có ý nghĩa hơn.
Cám ơn bác Lan đã chia sẻ 2 mẩu chuyện, mời quý anh chị đã đọc rồi thì đọc lại hay chưa đọc qua thì đọc một lần cho biết.
Trang tiếp theo sẽ gửi đến quý anh chị những bài thơ của groupe Cát Bụi Hương Xuan 2016.
Caroline Thanh Hương
 
Quá đỗi vô tình!
Huy Phuong.
 
Tuần rồi tôi có dịp đi thăm hai người, một người bạn đang nằm trong quan tài tại nhà quàn, và một bà cô đang nằm trong nhà dưỡng lão. Người bạn không biết tôi là ai đã đành, vì người ấy đã chết, nhưng bà cô còn sống cũng không biết tôi là ai vì bà đã mất trí nhớ! Người bạn này ngày hôm trước còn vui vẻ chuyện trò với bạn bè, nhưng sáng hôm sau, người nhà không thấy thức dậy, vào phòng thì thấy ông đã chết. Bà cô, một đời giàu có lẫy lừng, giờ cũng trắng tay, vào chỗ nghỉ cuối cùng cũng đã hơn năm.
Cả hai người không ai thấy khổ, một người đã qua bên kia thế giới, chỉ còn lại xác thân rồi cũng tan rữa trong lòng đất hay thành tro bụi rải xuống lòng biển, người còn lại phần trí nhớ đã là một khoảng không gian mờ mịt, chỉ sống theo bản năng, hít thở hay biết đói, đau, đâu còn nhìn ra mặt người quen nữa.
Trong khoảng thời gian gần đây, tôi thấy bạn bè, hay người quen biết bỏ thế giới nay ra đi khá nhiều, và nhiều lúc ra đi quá đột ngột. Những điều chúng ta thường nghĩ là không ngờ, nhưng lại xảy ra, nhiều lúc có cái cảm giác là chuyện phi lý, nhưng thật ra là chuyện rất thường vẫn xảy ra trong cuộc đời thường.
Mấy tuần trước, trong bữa ăn sáng với một người bạn cùng đơn vị cũ, bỗng dưng tôi chợt nhớ đến một anh bạn làm chung phòng, hơn 15 năm nay, sau khi bị stroke, chỉ quanh quẩn trong nhà. Tôi đề nghị với bạn, ăn sáng xong sẽ ghé qua thăm, kẻo lâu ngày quá không gặp bạn cũ. Bạn tôi chần chừ: – “Hay để bữa khác đi anh. Hôm nay tôi phải chạy về nhà có chút việc.”
Tuần sau, điện thoại reo, tôi mở máy, bạn tôi cho biết: – “Sơn chết rồi anh!” Tôi la lên: -“Đã nói mà, phải chi hôm nọ đi thăm thì đâu phải hối hận như bây giờ!” Bạn tôi còn vớt vát: -“Hôm đó đi thăm thì Sơn cũng đã vào bệnh viện rồi! Bây giờ thì đã quá trễ, tang lễ mới cử hành cách đây ba hôm. Theo sở nguyện của người chết, gia đình không đăng cáo phó!” Bạn tôi biết tin vì vừa đọc được tên Sơn trên trang phân ưu.
Tôi bắt đầu nổi cáu: “Thì ít ra vào bệnh viện, cũng gặp nó một lần trước khi nó chết!”
Tôi đăng một mẩu chia buồn ngắn ngủi trên một tờ nhật báo, mở đầu bằng câu: “Quá đỗi vô tình, được tin trễ….” Nhưng người chết đâu có xem được trang báo và biết cho nỗi hối tiếc của chúng tôi.
Nói ra thì buồn trong khi nhiều người đang vui! Mới nghe tin trễ, vợ một người bạn qua đời đã hai tháng nay, bà trối trăng, ngoài gia đình, đừng tin cho ai biết. Gọi một số bạn đi thăm thì lại nghe tin một người bạn tháng trước mới đưa vợ vào phòng cấp cứu, và nay đang ở trong nursing home. Thật cũng quá vô tình, trách cuộc sống bận rộn, hay trách mình ít khi nghĩ đến người khác, số phận thiệt thòi, bất hạnh hơn mình. Nghĩ đến việc gì, nên làm ngay, thời gian không đợi mình, và người bạn tôi cũng không còn thời gian để nằm chờ. Đã có thời gian nằm bệnh viện, rồi nơi phục hồi, tôi biết nỗi cô đơn của người bệnh là to lớn như thế nào.
Tôi được xem một cuốn phim Mỹ, trong đó một vị linh mục khuyên một người trai trẻ, nếu có cơ hội nên đi viếng thăm tang lễ của người quá cố, người bệnh trong nhà thương, người kém may mắn trong nhà tù. Đó là những việc lành. Và với tôi, xin thêm, những người già, kẻo không còn kịp nữa!
Hôm qua tôi vừa được điện thoại của một người bạn đã về hưu, nghĩa là cũng đã đến tuổi già, ở miền Đông nước Mỹ. Anh cho biết anh đang có một chương trình đi vòng quanh nước Mỹ và cả Canada để thăm những người bạn thân, bệnh tật và già yếu. Anh cho biết thêm, chỉ trong vòng nửa tháng, anh đã mất đi ba người bạn, lớn cũng như nhỏ tuổi, bệnh tật hay không, nên bây giờ có thời giờ nên thăm viếng, gặp gỡ nhau, kẻo“một mai bóng xế trăng lu, con ve kêu mùa hạ, biết mấy thu mới gặp chàng!”
Tôi biết ở Mỹ này, nhiều người vì sinh kế phải đi làm ở tiểu bang xa, không có thời gian trở về thăm cha mẹ. Vào những dịp Lễ Tạ Ơn, Giáng Sinh và Tết Nguyên Đán, cha mẹ vẫn ngóng đợi con về. Con thì có bao nhiêu công việc bận rộn ở sở, cuối tuần phải cắt cỏ, dọn dẹp nhà xe, đưa con đi học đàn, học võ, mùa hè phải đi “vacation,” vắng nhà không có ai săn sóc con chó, con mèo hay bầy cá Koi trong hồ, ai cho ăn.
Đến khi nghe cha mẹ mất mới hối hả, mua vé máy bay về phục tang và khóc lóc. Để làm chi nữa!
Chuyện kể, một cụ già, góa vợ, sống cô đơn, buồn rầu sau khi nghe điện thoại của con gái và các cháu nói rằng sẽ không trở về thăm cha vào dịp Giáng Sinh năm nay. Người con khác cũng hứa hẹn sẽ cố gắng để về thăm cha vào năm tới, thế nhưng đã ba mùa Giáng Sinh trôi qua, người cha vẫn cô đơn mòn mỏi ngóng đợi những đứa con về.
Những người con sau đó đột ngột được thân nhân báo tin cha qua đời, lúc này, họ mới bàng hoàng nhận ra mình có một người cha trên đời nay, và hôm nay cha đã không còn nữa. Lòng tràn đầy hối hận và đau đớn, mắt rướm lệ, những đứa con vội vàng trở về nhà để tham dự tang lễ.
Bước vào nhà, họ ngạc nhiên khi thấy một bàn tiệc đã sắp sẵn. Người cha già bất ngờ bước ra, và câu nói đầu tiên của ông là: “Xin thứ lỗi cho cha. Cha chẳng còn cách nào khác để gọi các con trở về thăm cha.”
Bày ra bông hồng trắng, bông hồng đỏ mà chi? Nhiều lúc chúng ta quên chúng ta còn cha mẹ ở ngay trong nhà, trong thành phố, trong một tiểu bang xa, hay cả trong một nhà dưỡng lão. Xin hãy thăm viếng, trang trải tấm lòng, lo lắng, đừng để một mai kia rềnh rang nghi lễ “làm văn tế ruồi!”
 
 

 

 Ông Lão Kỳ Lạ
 
Truyện ngắn

Quảng Diệu Trần Bảo Toàn
 
.

Tôi muốn viết từ lâu, kể chuyện một ông lão kỳ lạ, ông ta sống giữa đời như tất cả chúng ta, song lại hành động rất khác!
Lần đầu tiên tôi nghe về lão là mùa Giáng Sinh 1990. Chiều 24 tháng 12 năm ấy, tôi lên thăm bạn ở thành phố Lausanne. Chúng tôi rủ nhau đi phố sắm sửa vài món quà cho bữa tiệc thân hữu gặp nhau. Phố xá lạnh lẽo và vắng lặng lắm vì đa số mọi người đã đều đi về đoàn tụ với gia đình. Trời lất phất đổ tuyết, gợi cho lữ khách, tùy tâm trạng, mà cảm thấy lãng mạn hay cô đơn kinh khiếp. Với tôi, năm ấy thật buồn, vì ba mẹ tôi đi Hoa Kỳ thăm bạn, còn tôi vì phải lo học thi cho học kỳ mùa Đông, nên không đi theo được. Ở lại xứ cao nguyên sương mù, gió lạnh trong mùa Giáng Sinh lê thê quả là một chuyện cô đơn khó chịu. May mà còn có bạn bè dễ thương. Họ làm tiệc mời tôi và qua đó cũng ấm lòng người viễn xứ!
Khi ở phố về, chúng tôi chọn đường tắt nên đi ngang qua một chiếc cầu rất dài, bắc lắt lẻo trên ghềnh đá, đứng trên thành cầu nhìn xuống dưới người yếu bóng vía dễ bị xây xẩm vì chiều sâu hun hút hiểm trở. Người bạn đi chung chợt giật tay tôi chỉ một túp lều vải được dựng ngay bên cạnh đầu cầu. Tôi hơi ngạc nhiên, vì mùa này không phải là mùa để người ta cắm trại nơi đây! Bạn tôi kể rằng từ 20 năm nay, mỗi năm cứ đến mùa Giáng Sinh lại có ông già đến đây cắm trại. Tôi ngạc nhiên hỏi lý do. Bạn tôi cho biết chiếc cầu này là nơi quyến rũ nhiều người cứ đến mùa Giáng Sinh ra nhảy cầu tự tử. Vì mùa Giáng Sinh ở Thụy Sĩ buồn quá, những người sống cô đơn thường bị cơn trầm cảm (Depression) hành hạ nên dễ tìm cái chết. 20 năm qua, người đàn ông đã cắm trại ở đầu cầu, nếu thấy ai một mình đứng trên cầu, lập tức ông bước tới nói chuyện khuyên nhủ. Trong lều của ông thường có rượu chát, chocolade và vài món quà nho nhỏ. Người có ý định tự tử thường được ông mời vào lều cho uống rượu tâm tình, cho đến khi người đó bỏ ý định quyên sinh. Trước khi rời khỏi lều, thể nào họ cũng được ông cho món quà có ý nghĩa, với số điện thoại để sau đó cần người nói chuyện thì tìm ông. Ông làm việc âm thầm và không nhờ bất cứ hội đoàn nào giúp sức. Nghe lời kể của bạn tôi, tôi xúc động lắm, thật không ngờ giữa cuộc sống có quá nhiều bon chen, tranh giật lại có Tâm Bồ Tát hiện hành. Tôi kéo bạn tôi đi về phía lều của ông lão và tỏ ý muốn nói chuyện. Ông lão mở cửa lều, mời chúng tôi vào. Đó là một người đàn ông có dáng người khắc khổ, tuổi khoảng trên dưới 70 tuổi, gương mặt đầy từ ái. Trong căn lều thiết trí rất đơn giản, có tấm thảm trải cho ấm và một lò than nho nhỏ bên cạnh để sưởi, nấu trà, cafê và thức ăn.
Ông lão hỏi chúng tôi sao lại đứng trên cầu bàn luận lâu vậy, giữa thời tiết giá lạnh trong buổi chiều Noël? Tôi kể ông nghe về cảm nhận của mình khi biết chuyện và vô cùng tán thán hạnh nguyện của ông. Ông lão mỉm cười: „Thì sống trong đời, ta có thể làm được việc gì tốt cho người khác thì phải cố gắng thôi!“ Ông cũng cho biết thêm „có nhiều người oán trách tôi vì tôi bắt họ tiếp tục sống để chịu khổ!“ Chúng tôi nói chuyện với nhau khoảng 1 giờ đồng hồ về nhiều đề tài rất tương đắc, ông lão rất thông thái, rất tế nhị và khi nói chuyện có sức thuyết phục rất cao. Sau đó chúng tôi từ giã ông để trở về lo bữa tiệc buổi tối. Từ đó, thỉnh thoảng tôi gọi điện thoại nói chuyện với ông. Tình bạn giữa chúng tôi nảy nở và trở nên thân thiết. Ông tên Peter Dupont, tuổi đã 72 và sống một mình cô độc. Tôi cũng ngạc nhiên không hiểu tại sao ông không có gia đình. Ông bảo: „Khi trước tôi cũng có bà mẹ nữa, vì phụng dưỡng mẹ nên tôi chẳng lập gia đình, ngày tháng qua đi, trở thành người già khi nào không biết.“ Ông làm việc tại ngân hàng X với nhiệm vụ chuyển thư từ tài liệu từ văn phòng này tới văn phòng khác. Ông không bao giờ nghỉ, trong suốt 40 năm làm việc tại đây. Khi mẹ ông qua đời trong đêm, ông đến xin phép ban giám đốc cho ông được nghỉ nửa ngày. Ông giám đốc ngạc nhiên thấy ông xin nghỉ, hỏi lý do mới biết đêm qua mẹ ông qua đời. Ông giám đốc kêu trời và bắt ông nghỉ 1 tuần ở nhà lo mọi chuyện. Sau 3 ngày, ông gọi điện thoại xin cho ông đi làm lại kẻo không ông cũng sẽ „chết“ như bà mẹ của ông mất, nếu người ta còn bắt ông ở nhà!
Quả thật tôi không thể hiểu được tại sao có người ham mê công việc đến thế, ông lão trả lời những thắc mắc của tôi rằng: „Ta được sống trong xã hội đầy đủ thế này, ta nợ biết bao nhiêu người, nếu không làm việc để trả lại những ân nghĩa ta vay, thời ta nợ đến bao giờ mới trả nổi!?“ Tôi giật mình vì lý luận của ông rất gần với tư tưởng Bồ Tát Đạo của Phật Giáo đại thừa, trong khi ông là Ki Tô Hữu.
Với thời gian, chúng tôi khám phá ra ông Dupont cũng chính là khách hàng ở nhà bank nơi bạn tôi làm việc, mặc dù cũng làm việc cho nhà bank, song nhà bank nơi ông làm việc thuộc nhà ngành quản trị gia tài (asset management bank), trong khi ông chưa giàu có để có trương mục tại ngân hàng đó.
Ông biết bạn tôi và rất tin tưởng khi có chuyện gì có liên quan đến ngân hàng tiền bạc.
Thời gian trôi đi, đã 14 năm kể từ ngày tôi quen ông Dupont. Hàng năm ông vẫn đến cắm trại bên cầu, dù rằng tuổi ông đã quá cao và yếu nhiều. Rất nhiều người biết về ông, có những bài phóng sự hay chương trình truyền hình nói về ông, song chưa bao giờ những thứ ấy khiến ông để ý! Ông thường tỏ ra khó chịu khi người ta tới quay phim, phỏng vấn ông.
Hôm qua, tôi nhận được điện thoại của bạn tôi, tôi đã lặng người đi khi nghe tin ông đã vừa giã biệt cõi đời! Cảm động nhất là trước ngày ông mất, ông nhờ người đẩy xe lăn cho ông tới ngân hàng gặp bạn tôi (sau cơn bệnh cách đây 3 tháng, ông không đi lại được nữa, mà phải ngồi xe lăn), ông mang tất cả các hoá đơn thuế nhà, thuế đất, bill điện nước theo và yêu cầu bạn tôi thanh toán giúp ông. Ông bảo: „Ta biết ta sắp ra đi, nay nhờ anh giúp trang trải hết những nợ nần còn sót lại này, ta không muốn còn phải nợ nần gì khi giả biệt cõi trần.“ Ông không có nhiều tiền trong trương mục, nhưng sau khi thanh toán còn lại một chút, bạn tôi hỏi ông muốn làm gì, ông bảo làm gì cũng được, song ông có người cháu họ xa, hiện cũng đã 70 tuổi, nếu số tiền còn lại đó sau khi ông qua đời, được chuyển cho người cháu với lời nhắn nhủ là „Giáng Sinh năm nay, ráng thay ông, một năm cũng được ra cầu Lausanne cắm trại cứu người, thì ông sẽ mỉm cười thanh thản ở bên kia thế giới“
Chỉ vậy, hai ngày sau đó ông ra đi thanh thản tại bệnh viện gần nhà.
Một vị Bồ Tát bằng xương bằng thịt đã âm thầm đến và đi, không để lại dấu vết! Tôi không đi dự tang lễ của ông được, nhưng nghe đâu rất đông người tham dự! Có nhiều người được ông cứu từ 30 năm về trước cũng mang gia đình con cháu tới tiễn ông.
Mùa thu … vắng lặng và buồn quá! Chiếc lá vàng rơi để trở về với cát bụi … tăng thêm chất màu mỡ cho đất. Một đóng góp cuối cùng! Ông lão kỳ lạ kia cũng vậy!
Mùa Vu Lan 2548
Quảng Diệu Trần Bảo Toàn
 



 


 

vendredi 1 décembre 2017

Nhân Sâm nhân gian, dễ tim trị bá bệnh là củ cải trắng.

Kính gửi quý anh chị bài trên net về những loại rau quả trợ giúp cho cơ thể khi cần.
May mắn thay bài này lại được chuyển dịch qua tiếng anhnếu quý anh  chị cần gửi cho con cháu đọc để sử dụng.
Cám ơn người viết và post bài.
Caroline Thanh Hương


Nhân Sâm nhân gian, dễ tim trị bá bệnh là củ cải trắng.

Riêng bên pháp, tôi thấy có bán của cải đen, ăn cũng rất ngon, không thua gì củ cải trắng.







This content is also available in: English
Mùa đông, ở nông thôn, người ta thường dùng củ cải và gọi củ cải là ‘Tiểu Nhân sâm mùa đông’. Tại sao như vậy? Sau khi vào đông, thời tiết khô hanh cũng là mùa củ cải. Ăn củ cải vừa bồi bổ thân thể lại vừa nhuận táo, cho nên dân gian có câu: ‘Tháng mười củ cải là tiểu nhân sâm”. Ngoài yếu tố tẩm bổ cho con người vào mùa đông, củ cải còn là vị thuốc rất hay mà ít ai chú ý.
Củ cải tên khoa học là Raphanus sativus var. longipinnatus. Thuộc họ Cải (Brassicaceae). Tiếng Anh thường dùng là Radix Raphani.
Theo Đông y, củ cải tươi sống có vị cay, tính mát, vào 3 kinh Tỳ, Vị và Phế. Củ cải nấu chín vị ngọt, tính bình, vào kinh phế và vị. Củ cải có nhiều tính năng, công dụng, tập trung nhất vào nhóm chữa bệnh ở bộ máy hô hấp (ho, hen, đàm, suyễn, tức ngực, khản tiếng, mất tiếng, ho ra máu, lao) và bệnh ở bộ máy tiêu hóa (như đau vùng thượng vị, ợ chua, nôn, ăn không tiêu, chướng bụng, táo bón, lòi dom, trĩ).
Theo Y học hiện đại, củ cải có tác dụng khai vị, giúp ăn ngon miệng, chống hoại huyết (chảy máu chân răng do thiếu vitamin C ), chống còi xương, sát khuẩn nói chung, kể cả trùng roi âm đạo, làm long đàm giảm ho, giảm mỡ, giảm đường huyết, giảm huyết áp.
Trong 100g củ cải có 1.4g protid, 3.7g glucid, 1.5g xenluloza, 40mg canxi, 41mg photpho, 1.1mg sắt, 0.06mg vitamin B1, 0.06mg vitamin B2, 0.5mg vitamin PP, 30mg vitamin C… Lá và ngọn củ cải còn chứa tinh dầu và một hàm lượng đáng kể vitamin A, C.
Ăn củ cải nên ăn cả vỏ ( trừ khi xơ già) rửa sạch, vì vỏ chiếm 90% thành phần dinh dưỡng (muối khoáng, calci, phospho, sắt…).

Loại củ cải trắng marteau này có khi bán rẻ hơn loại thường.

Củ cải và hệ hô hấp

Trị cảm mạo, các bệnh  họng và đường hô hấp: Củ cải và trám hai thứ bằng nhau đun lên uống thay trà hàng ngày.
Trị viêm khí quản cấp: Củ cải rửa sạch, để cả vỏ thái lát mỏng cho vào một cái bát, phía trên phủ một lớp mạch nha. Để một đêm, hôm sau gạn nước uống dần dần.
Trị ho ra máu: Cá trắm nấu với củ cải có thể chữa khỏi ho ra máu.
Trị ho nhiều, ho khan, viêm phế quản mạn: củ cải trắng 1kg, lê 1kg, gừng tươi 250g, sữa 250g, mật ong 250g. Lê gọt vỏ bỏ hạt; củ cải, gừng tươi rửa sạch thái nhỏ. Cho từng thứ vào vải xô vắt nước để riêng. Đổ nước củ cải, lê vào nồi đun to lửa cho sôi, bớt lửa cho đến khi đặc dính vào thì cho nước gừng, sữa, mật ong vào quấy đều, đun sôi lại. Khi nguội cho vào lọ đậy kín dùng dần, mỗi lần một thìa canh pha vào nước nóng để uống. Ngày hai lần.
 Trị hen suyễn:
+ Lấy củ cải sao cho khô bớt nước, tán nhuyễn trộn với mật mía, vê thành những viên nhỏ bằng hạt bắp. Mỗi lần uống 40 ~ 50 viên với nước nóng.
+ Lấy hạt củ cải sao vàng, hạt bồ kết nướng, tán nhỏ cả hai rồi trộn với mật ong và ít gừng, vê thành viên nhỏ bằng hạt bắp. Mỗi lần uống 50 ~ 60 viên với nước nóng.
Trị lao phổi (kèm tức ngực, ho ra máu): Củ cải tươi 1kg, lê tươi 1kg, sinh địa tươi 500g, ngó sen tươi kg, mạch môn tươi 500g, rễ tranh tươi 1kg, gừng tươi 100g. Tất cả nấu sôi 30 phút, vắt lấy nước. Nấu lại lần 2 rồi nhập lại, cô thành cao và cho thêm a giao 500g, đường phèn 500g, mật ong 500g, nấu thành cao đặc, cho vào lọ. Ngày uống 2 lần sáng chiều. Mỗi lần 2 muỗng canh (30 ml) hòa nước ấm hoặc ngậm nuốt dần.
Nhuận phổi: Hãy ăn củ cải sống. Củ cải tính mát có công dụng nhất định trong việc trị ho, nhuận phổi, đặc biệt là vào mùa đông, một số người thường xuất hiện nhiều đờm khô, phổi cũng không được thoải mái, lúc này ăn một ít củ cải sẽ có tác dụng hỗ trợ trị liệu.
Trị phổi nhiễm silic ( bệnh bụi phổi): Nước củ cải tươi 5ml, nước rễ tranh 5ml, nước ép củ năng ( mã thầy) 5ml, thạch hộc tươi 12g ép nước. Nước ép này để riêng. Lấy các vị: mè trắng 12g, xuyên bối mẫu 3g, ngưu bàng 9g, cát cánh 9g, lá tỳ bà 9g, kê nội kim 6g, chỉ xác 9g. Nấu với 150 ~ 200ml nước còn 1/3 lọc nước, bỏ bã cô lại còn 100g. Lấy nước này trộn với nước ép tươi nói trên, chia ngày uống 3 lần. Mỗi liệu trình 15 ngày, nghỉ 5 ngày rồi lại tiếp tục cho đến khi thấy triệu chứng bệnh giảm và khỏi thì ngưng.
Trị họng đau: Lấy củ cải chia thành những miếng nhỏ, trộn vào một lượng mật ong thích hợp và muối, chờ cho củ cải nổi lên trên mật ong thì vớt ra, mỗi lần bị đau họng ăn một chút, bệnh tình sẽ dần dần giảm nhẹ.
Trị khản tiếng: Lấy 3 củ cải trắng và 1 nhánh gừng tươi, rửa sạch, giã nhỏ gạn lấy nước để uống, uống trong 2 ngày. Nếu phối hợp với nước giá đậu xanh thì hiệu quả càng cao, phối hợp với tỏi cũng tốt nhưng tỏi hăng và lâu hết mùi.
Trị chảy máu cam: Củ cải sống 300g rửa sạch giã vắt lấy 1/2 bát nước hòa thêm một ít rượu rồi đun nóng, lấy nước này nhỏ vào mũi ngày 3 – 4 lần.
Trị lở loét trong miệng: Lấy 3-5 củ cải trắng, giã lấy nước để ngậm. Mỗi lần ngậm 5-10 phút, ngậm 5-7 lần trong ngày, làm trong 2-3 ngày.
Giảm nhẹ đau họng, nghẹt mũi: Trong củ cải hàm chứa một lượng chất cay nhất định, điều này làm cho củ cải có một vị cay tự nhiên. Đối với những người mùa đông hay bị nghẹt (tắc) mũi, đau họng do cảm mang đến, có thể dùng củ cải để giải quyết những vấn đề rắc rối này.
Băm nhỏ củ cải trắng, ép thành nước, chuẩn bị một miếng vải mỏng hoặc lấy một miếng bông tăm nhúng vào nước củ cải. Sau đó cắm vào trong lỗ mũi. Làm từ 2-3 lần, mỗi lần khoảng 5 phút, triệu chứng tắc mũi sẽ tự nhiên mất đi.

Củ cải và hệ tiêu hóa

Làm tăng tiêu hóa, dưỡng dạ dày và giữ ấm cho cơ thể: Canh củ cải nấu với cải bắp kèm đậu phụ không những đem lại mùi vị rất ngon mà còn tốt cho hệ tiêu hóa.
Trong củ cải hàm chứa nhiều chất xơ có thể kích thích dạ dày, đường ruột nhu động, giảm bớt thời gian lưu lại của chất thải ở trong đường ruột, phòng chống ung thư kết tràng và ung thư trực tràng.
Tốt cho dạ dày: Vitamin C ở trong củ cải có thể giúp bài trừ chất thải ở trong cơ thể, thúc đẩy cơ thể trao đổi chất cũ mới, đặc biệt là củ cải trắng hoặc củ cải nước giàu chất xúc tác có tác dụng thúc đẩy tiêu hóa. Thông thường, chất xúc tác có khả năng hấp thụ tinh bột trong thực phẩm, càng có thể hóa giải thức ăn tích trữ trong dạ dày, có tác dụng tiêu hóa rất tốt, phòng chống được đau dạ dày và loét dạ dày. Canh củ cải nấu với cải bắp kèm đậu phụ không những đem lại mùi vị rất ngon mà còn có thể tăng tiêu hóa, dưỡng dạ dày và giữ ấm cho cơ thể
Trị đau do sỏi mật: Củ cải thái thành miếng dày bằng ngón tay tẩm mật ong trắng hoặc vàng nhạt (không dùng mật ong nâu sẫm). Sấy khô xong, tẩm mật ong rồi lại sấy lại, ăn củ cải đã tẩm sấy.
Trị viêm gan vàng da, thủy thũng: Sắc 60 ml nước củ cải uống thay trà hằng ngày.
Trị lỵ (nhiệt lỵ): Củ cải giã lấy nước với ít mật ong đun lẫn để uống, lúc sáng sớm chưa ăn sáng.
Trị buồn nôn, nôn mửa: Củ cải nghiền lấy nước: cứ 10 phần nước củ cải thêm một phần mật ong, và thêm và giọt nước gừng tươi, uống ngày 2 lần.
Trị ợ chua: Lấy 3 miếng củ cải, nhai thật nát rồi nuốt dần.
Trị miệng khô đắng, táo bón: Ăn củ cải xào với tỏi. Acid ribose kép trong củ cải có tính chịu đựng khá cao đối với chất xúc tác ở trong khoang miệng. Khi nuốt vào không dễ bị thoái biến, không có tác dụng phụ.

 Riêng bên pháp, tôi thấy có bán của cải đen, ăn cũng rất ngon, không thua gì củ cải trắng.

Củ cải và hệ tiết niệu

Trị bí tiểu do nhiệt: Củ cải tươi 200g, hành tây 100g, gạo tẻ 50g, gia vị, nước 300 ml. Nấu cháo nhừ mới cho hành, củ cải. Nấu sôi lại. Ăn ngày 2 lần lúc đói.
Trị sạn thận: Xắt củ cải thành từng lát, tẩm mật độ 1 giờ, nướng cho hơi khô, ngày dùng 3 lần mỗi lần độ 10 bát, nhai thật kỹ rồi uống cùng nước có pha ít muối.
Trị tiểu ra nước đục: Lấy củ cải khoét rỗng ruột, nhét hạt cây thù du, rồi đậy kín lại cho vào nồi hấp cho chín củ cải, sau đó bỏ hết hạt thù du ra, đem củ cải sấy khô, tán nhuyễn trộn với nước cơm đặc viên thành viên 0,1g để uống. Ngày uống 3 lần, mỗi lần 50 viên.

Củ cải và thẩm mỹ

Dưỡng ẩm cho da: Cắt củ cải thành những lát mỏng, đem phơi khô để làm nguyên liệu cho nước tắm. Trước khi tắm, cho củ cải khô vào một túi vải và ngâm vào nước tắm nóng 15-20 phút rồi mới tắm. Các vitamin có trong củ cải sẽ thấm sâu vào làn da, khiến cho da mịn màng và luôn tươi sáng. Trong những ngày mùa đông, loại nước tắm này không chỉ giúp dưỡng ẩm cho làn da mà còn có tác dụng giữ ấm cho cơ thể.
Giúp da mặt trắng hồng:
Một chậu nước rửa mặt mỗi ngày có pha nước ép củ cải là cách để đem lại một làn da khỏe mạnh và một cảm giác thật dễ chịu, nhẹ nhàng không chỉ cho làn da mà cho cả tinh thần.
Xay hoặc dùng nước ép củ cải và nước ép rau diếp cá trộn với nhau, đắp lên mặt trong vòng 15 phút rồi rửa lại bằng nước sạch. Mỗi tuần thực hiện 2 đến 3 lần. Nếu có bị cháy nắng thì nước ép củ cải và mật ong sẽ là phương pháp tuyệt vời để xoa dịu đi những vết rám nắng trên da. Mặt nạ củ cải, rau diếp cá sẽ giúp da mặt trắng hồng, rạng rỡ và đặc biệt là hết khô nẻ trong những ngày đông.
Làm đẹp da: Không cần ăn nhiều củ cải mới đẹp da mà tự mình nên làm một ít trà lá củ cải, như thế không những có thể hưởng thụ các giá trị dinh dưỡng của củ cải mà cũng không cần phải ăn nhiều củ cải. Rửa sạch lá củ cải, phơi khô 3-4 ngày, sau khi phơi khô, lấy 30g lá cho vào ấm nấu cùng với 1 lít nước, sau khi sôi chỉnh lửa nhỏ vừa, nấu thêm vài phút nữa, sau đó lọc nước ra uống. Nếu bạn cảm thấy mùi vị không ngon thì có thể thêm vào một ít đường thì sẽ dễ uống hơn.
Trong lá củ cải giàu vitamin A, vitamin C, đặc biệt là hàm lượng vitamin C nhiều hơn 4 lần so với củ. Vitamin C có thể phòng chống da lão hóa, ngăn chặn hình thành các vết thâm nám, giữ cho da được trắng mềm. Ngoài ra, vitamin A và C đều có tác dụng chống oxy hóa, khống chế các bệnh ung thư, cũng có thể phòng chống lão hóa và xơ cứng động mạch v.v… Ngoài vitamin, hàm lượng chất xơ trong củ cải cũng khá nhiều, đặc biệt là chất xơ thực vật trong lá càng phòng phú. Các chất xơ thực vật này có thể xúc tiến dạ dày nhu động, tiêu trừ táo bón, có tác dụng bài trừ độc tố, từ đó cải thiện làn da thô ráp, mụn bọc v.v…
Trị vết bầm: Dùng củ cải gĩa nát rồi đắp lến vết bầm hoặc cắt thành lát mỏng, tẩm muối rồi xoa lên vết bầm.

Một số tác dụng khác của củ cải

Trị cao huyết áp: Đem củ cải ép lấy nước cốt, uống mỗi ngày hai lần, mỗi lần 30ml.
Trị  váng đầu, chóng mặt: Củ cải 90g, hành củ 90g, gừng tươi 30g; Tất cả gĩa nát đắp lên trán, ngày đắp một lần, mỗi lần khoảng nửa tiếng.
Trị chảy máu mũi: Củ cải sống 300g rửa sạch giã vắt lấy 1/2 bát nước hòa thêm một ít rượu rồi đun nóng, lấy nước này nhỏ vào mũi ngày 3 – 4 lần.
Trị đau răng:  Dùng bông tăm nhúng vào nước củ cải và đắp vào chỗ răng đau.
Trị tiểu đường: Củ cải 200g, gạo tẻ 50g, gạo nếp 50g, nấu thành cháo. Ăn nóng, ngày 2 lần, ăn liền nhiều ngày.
Trị đau mỏi cơ bắp hoặc đau khớp vào mùa đông: Củ cải gọt vỏ, lấy vỏ đắp lên chỗ đau,  cũng có thể bỏ vỏ củ cải vào trong một cái túi vải để chườm nóng.  Hiệu quả giảm đau của củ cải rất tốt. Điều này là do củ cải có chức năng lợi tiểu, có thể dùng để tẩy trừ sưng viêm, chất cay kháng khuẩn còn có thể hoạt lạc gân cốt, có hiệu quả giảm đau. Mùa đông nếu đau mỏi cơ bắp hoặc đau khớp, có thể trực tiếp lấy củ cải gọt vỏ, lấy vỏ đắp lên chỗ đau, cũng có thể bỏ vỏ củ cải vào trong một cái túi vải để chườm nóng.
Phòng ngừa phong hàn cho trẻ em: Lấy một nắm hạt củ cải tươi, giã nhuyễn thêm nước và hành, nấu lên rồi hòa 1 ít rượu cho uống để cho ra mồ hôi.
Trị thủy thủng ( tích nước quá nhiều): Lấy một nắm hạt củ cải đem sao rồi tán thành bột, mỗi lần uống khoảng 2 ~ 6g với nước ấm.
Giảm cân: Uống nước ép củ cải trước bữa ăn được phụ nữ Nhật Bản thường xuyên sử dụng để có vóc dáng thon gọn. Loại nước ép này giúp giảm béo hiệu quả mà không cần phải ăn kiêng hoặc hạn chế lượng thức ăn. Các nghiên cứu cũng cho thấy củ cải trắng vừa thúc đẩy quá trình tiêu hóa và chuyển hóa chất béo, vừa ngăn ngừa tình trạng tích mỡ thừa và giảm béo phì rất hiệu quả.
Hỗ trợ điều trị ung thư: Trong lá củ cải, hàm lượng vitamin C nhiều hơn 4 lần so với củ. Vitamin A và C đều có tác dụng chống oxy hóa, khống chế các bệnh ung thư. Lấy 30g lá cho vào nấu cùng với 1 lít nước, sau khi sôi, chỉnh lửa nhỏ vừa, nấu thêm vài phút nữa, sau đó lọc nước ra uống, có thể thêm vào một ít đường để dễ uống hơn.
Trong củ cải hàm chứa dầu cải và glycoside, có thể phát huy tác dụng đối với nhiều loại chất xúc tác, hình thành nên thành phần chống ung thư có vị cay cay. Vì vậy, củ cải càng cay, thành phần này càng nhiều, khả năng chống ung thư cũng càng tốt.
. Ung thư phổi ho ra máu: Nước củ cải 50 ml, đường phèn 15g, chưng cánh thủy, ngày một thang.
. Ung thư dạ dày thực quản, nôn mửa: Củ cải giã vắt lấy nước, thêm nước, mật ong, nấu chín. Hoặc nước củ cải thêm mật ong, nước uống trộn đều, uống hằng ngày.

 Củ cải và thực dưỡng

Món ăn bổ dưỡng cơ thể: Lấy khoảng 2 lạng (50-60g) củ cải tươi, rửa sạch, thái nhỏ, đem nấu cháo với 40g gạo tẻ. Ăn nóng vào buổi sáng và buổi tối. Đây là món ăn dưỡng sinh rất tốt, có tác dụng trợ giúp tiêu hóa, làm cho ngực và bụng khoan khoái.
Củ cải làm món ăn không bị nóng, mùa đông lạnh chúng ta thường ăn nhiều thịt, ăn thịt sẽ sinh đờm, dễ bị nóng. Khi ăn thịt chúng ta nên kết hợp với một ít củ cải hoặc làm một số món ăn củ cải, như thế không dễ bị nóng và càng có tác dụng bổi bổ dinh dưỡng rất tốt.
Món ăn bổ dương: Củ cải 30g, thịt dê 60g, đem hấp chín, sau đó cho thêm vỏ quít, giềng và gừng, mỗi thứ 3g, ít hạt tiêu và vài nhánh hành, hấp thêm ít nữa rồi ăn khi còn nóng.  Món ăn này có tác dụng  giúp ích tiêu hóa, trợ dương và tán hàn. Những người hay lạnh bụng, tỳ vị hư hàn vào mùa đông nên thường xuyên sử dụng món ăn này.
Vào mùa thu hoạch củ cải, nếu không dùng hết, có thể chế biến thành ‘Trà củ cải’ để dùng dần cũng được.
Cách làm trà củ cải: rửa sạch lá củ cải, phơi khô 3-4 ngày, sau khi phơi khô, lấy 30g lá cho vào ấm nấu cùng với 1 lít nước, sau khi sôi chỉnh lửa nhỏ vừa, nấu thêm vài phút nữa, sau đó lọc nước ra uống. Nếu cảm thấy mùi vị không ngon thì có thể thêm vào một ít đường sẽ dễ uống hơn. Loại trà này tốt cho hô hấp, làm giảm ho, sạch đờm…

Kiêng kỵ khi dùng củ cải trắng

Tuy củ cải trắng có nhiều công dụng lý thú nhưng qua kinh nghiệm thực tiến, người xưa đã nêu ra một số kiêng kỵ khi dùng củ cải trắng mà chúng ta cần quan tâm lưu ý để tránh những điều đáng tiếc xảy ra ngoài ý muốn.
Uống thuốc không nên ăn củ cải: Nếu bạn đang trong quá trình điều trị căn bệnh nào đó, trước hoặc sau khi uống thuốc, không nên ăn tất cả các món ăn có nguồn gốc từ củ cải trắng.  Dùng củ cải chung với thuốc đang uống (bất cứ loại nào) công dụng của thuốc sẽ có thể bị giảm bớt tác dụng. Do đó, hãy loại bỏ củ cải trắng trong thực đơn dinh dưỡng dưỡng bệnh.
Nhân sâm kỵ củ cải trắng: Sau khi uống Nhân sâm hãy nói không với các loại hải sản, uống trà và dùng củ cải trắng nếu bạn không muốn nhân sâm bị giảm công dụng.
Theo Đông y, hải sản, củ cải tính hàn, hạ khí, trong khi đó, nhân sâm bổ khí, kết hợp sẽ triệt tiêu lẫn nhau, do đó, bạn sẽ chẳng nhận được bất kỳ lợi ích nào từ nhân sâm khi sử dụng chúng với nhau.
Củ cải trắng với lê, táo nho: Hàm lượng cetan đồng có trong các loại trái cây này sẽ phản ứng với axit cianogen từ củ cải gây ra triệu chứng bướu cổ, suy tuyến giáp nặng nếu uống thường xuyên loại nước ép này.
Cà rốt kỵ với củ cải: Chắc chắn bạn sẽ ngạc nhiên vì trước đây có rất nhiều món ăn ngon miệng có sự góp mặt củ cải trắng với cà rốt, tuy nhiên hiện nay, các nhà dinh dưỡng lại khuyến cáo không nên dùng chung 2 vị này với nhau. Củ cải giàu vitamin C nhưng trong cà rốt lại chứa nhiều enzym phân hủy loại vitamin này, do đó, khi dùng chúng với nhau là  bạn đang tiêu hủy lượng vitamin C đưa vào trong cơ thể.
Củ cải kỵ nấm mèo đen: Được biết, enzym trong củ cải sẽ phản ứng hóa học với các chất sinh học có trong nấm mèo mang lại sự rắc rối cho làn da của bạn, có thể gây ra viêm da.
Tóm lại: Củ cải trắng được ví là ‘Tiểu nhân sâm’ với những lợi ích rất đáng quan tâm, xứng đáng được coi là ‘Nhân sâm mùa đông’.

jeudi 30 novembre 2017

Caroline Thanh Hương viết về Người Rơm Có Linh Hồn Không,. ảnh chụp HươngKiều Loan.

tt





Người Rơm Có Linh Hồn Không?



Người rơm là hình hài của con người tạo ra để tượng hình và thế thân cho họ.
Chúng bị đứng treo trên những cánh đồng bất kể mưa gió bảo vệ hoa màu. Đã là đồ vật như những con búp bê trang hoàng trong nhà, người Rơm thật ra có linh hồn không?
Một giây phút nào đó, chúng ta mang cho chúng tâm tư của mình để tâm sự.



Chị Hương Kiều loan  thường hay ví von những người mẫu không biết nói này là một đại gia đình với bà con, họ hàng, anh chị em trong nhà và luôn cả họ nhà Ma.
Qua ống kính của chị, dù đã là vật phế thải, chúng cũng luôn mong có một mái nhà êm aí để phục vụ cho người chủ nào chịu mua bán những con rối này.

Qua tay người chế biến, chúng ta có người Rơm là gái hay là trai, mảnh dẻ, ù béo hay khoác áo rơm thật xinh hoặc đã không còn cọng tóc.
Nếu đời cho ta ngắm những con người tuyệt mỹ thì éo le thay, con người cũng có những nét đẹp xấu mà tạo hóa không muốn sửa đổi.
Từ những cọng Rơm, cọng lá mà sinh ra, thì làm gì có chuyện bất tử.
Thời gian hữu hạn, không gian vô hạn.
Người ta có tri giác rồi trở thành vô giác.
Người có thân thể lành mạnh và có trí tuệ rồi với thời gian, chúng cũng từ giã mình mà ra đi.
Nếu ai biết con người sẽ lên thiên đàng hay địa ngục khi rời thế gian này ra đi?
Chẳng sao cả, cứ thà như con Rối, thà như Người Rơm, thà như Cát Bụi rồi trở về với Cát Bụi, thì người Rơm có linh hồn đấy ạ.
Những con người giả tưởng này mang linh hồn của người chụp ảnh, của người viết bài cho chúng và mai này khi không còn ai nữa thì mọi người sẽ nhoẻn miệng cười vì mình đã đến và mang trả lại cho người một chút hư không với hình hài bất diệt qua bộ ảnh này nếu còn có người đến ngắm chúng.
Kính chúc quý anh chị một mùa Thanks Giving an lành.
Bài viết gửi đến quý anh chị tuy muộn vì nhiều lý do riêng và kiếm mãi mới được một bản nhạc thích hạp với bộ ảnh của chị Hương Kiều Loan.

Caroline Thanh Hương
01 tháng 12 năm 2017

Mời quý anh chị xem bài cùng post trong trang Blog Hoàng Dung HươngKiều Loan.