Translate

Libellés

mercredi 3 octobre 2018

Caroline Thanh Hương giới thiệu chương trình thơ, nhạc với thơ Hoa Văn, Thanh Thanh và Đỗ Quý Bái và Blog Người Phương Nam.

tt

 Kính mời quý anh chị thưởng thức chương trình thơ, nhạc với thơ Hoa Văn, Thanh Thanh, Đỗ Quý Bái và đọc bài trong Blog của chị Người Phương Nam.
Caroline Thanh Hương


ẤM ÁP TÌNH THU
Trích trong Thi tập “Hương Hoa Tình Thơ”
sẽ xuất bản mùa Thu 2018
                  
Mùa Thu vừa tới Thu vừa tới
Lá chớm đổi màu mùa mới vui
Đường vắng vẫn chưa vàng lá rụng
Và mây vẫn tím cuối chân trời

Gió có heo may một chút thôi
Không buồn man mác tình đơn côi
Tâm hồn ấm áp thơ và bạn
Cuộc sống trầm luân cũng tuyệt vời

Mùa Thu anh đón Cúc hoa vàng
Và đợi tình em trao gửi sang
Một chút hương thơ ngàn dặm lại
Cúc yêu thắm đượm mộng mơ tràn

Nhớ lại Thu nào anh biết em
Hình em cứ xoáy mãi vào tim
Tình yêu trong mộng mơ từ đấy
Nét đẹp hồn nhiên gợi dấu tìm

Thu này đến nữa là ba Thu
Càng nhớ càng mong nhạc với thơ
Cung bậc bên đời chưa trọn vẹn
Nhưng tình sáng đẹp tựa như mơ

Yêu em anh biết nói yêu thôi
Son phấn nào đâu gữa cuộc đời
Cũng chẳng ngọt ngào phù phiếm ảo
Người thơ thầm ước những nguồn vui

Tình vẫn trăm hoa tình tuyệt vời
Mùa Thu vừa chớm gọi rong chơi
Hoa vừa lên nụ mùa Thu muộn
Manh áo thu đời vẫn đẹp tươi

Thu này có thắm hơn Thu xưa
Anh vẫn đợi mong tình bốn mùa
Hoa Cúc nở vàng đầy cõi mộng
Ân tình ấm áp chút hương đưa.
Hoa Văn

Sau đó, mời quý anh chị đọc bài thơ của anh Đỗ Quý Bái viết cho Con Thiên Nga.



CON THIÊ NGA CỦA BỐ
CHÉP LẠI nhân đọc CON THIÊN NGA của tác giả Lưu Hoài trong Quán Thơ & Sài Môn Thi Đàn 

Con giống mẹ con nhún nhường thái quá
Vừa nghe khen đã đỏ má, hồng môi .
Con biết không con gái của bố ơi!
Bố hãnh diện nhất đời vì con đó !
Nay ngắm con bố nhớ hồi con nhỏ ,
Giống Lọ Lem con chẳng đẹp chút nào ,
Đã gày nhom mà dáng dấp lại cao
Ăn rất ít nên mảnh mai yếu đuối .
Bố cõng con tới trường ngày hai buổi
Tưởng đeo lưng một chiếc gối bông gòn .
So bạn bè cùng trang lứa lớp con
Con nhỏ tuổi nhưng trội hơn học vấn
Mười mấy năm con triển khai đều đặn
Chớm đôi mươi, danh dự cử nhân đôi *
Lọ Lem xưa nay đã trổ mã rồi :
Con xứng đáng CON THIÊN NGA CỦA BỐ !
Cặp chân nhỏ ngày nao dài quá khổ
Nay no tròn đài các vẻ cao sang ,
Dáng mảnh mai thêm cân đối nở nang ,
Trước yếu đuối nay đầy tràn nhựa sống .
Mũi thon cao , môi thắm trời hoa mộng
Phải đâu là " con hát mẹ khen hay "
Gặp bạn bè ai cũng nhắc câu này :
" Con gái bác đã thành nhân chi mỹ ! "
Có lắm vị con thêm : " từ hồi trẻ
Chưa thấy ai đẹp đẽ được hơn con ! "
Bố của con sung sướng ngập tâm hồn
Chính nhờ tại con đoan trang đúng đắn!
Co mộc mạc không tô son điểm phấn ,
Không đua đòi theo lối sống tự do
Theo anh con ,y nghiệp mải chăm lo
Bốn năm trước con đã thành bác sĩ
Bố vui mừng vì các con xả kỷ ,
Vì các con chỉ nghĩ giúp nhân quần !
Có một điều làm bố mãi phân vân :
Là trẻ Tạo vẫn thường ghen sắc thắm .
Bố cố gắng quyết tu không ăn mặn
Để con yêu khỏi trả nợ thay cha !
Và quyết tâm tạo phúc khắp gần xa
Cho xứng đáng với THIÊN NGA của bố

*Double major in Cellular Biology & Political Sciences

LTĐQB 
Sau đây mời quý anh chị thưởng thức vài tiết mục trong trang Blog của chị Người Phương Nam.
Cám ơn chị luôn có những bài sưu tầm có ý nghĩa.
Caroline Thanh Hương


Mời đọc
Thơ tranh đặc sắc
Youtube chọn lọc
Xem cho biết
     * Nàng!...

Người Phương Nam

Bài thơ kế tiếp là bài thơ song ngữ, mời quý anh chị đọc thơ Thanh Thanh chuyển ngữ





   Thuyền Viễn Xứ


Ra khơi sương khói một chiều
Thùy dương rũ bến tiêu điều ven sông
Lơ thơ rớt nhẹ men lòng
Mây trời pha ráng lụa hồng giăng ngang

Có thuyền viễn xứ Đà Giang
Một lần dạt bến qua ngàn lau thưa
Hò ơi! Câu hát ngàn xưa
Ngân lên trong một chiều mưa xứ người

Đường về cố lý xa xôi
Nhịp sầu lỡ bước, tiếng đời hoang mang
Sau mùa mưa gió phũ phàng
Bến sông quay lại, hướng làng nẻo xa

Lệ nhòa như nước sông Đà
Mái đầu sương tuyết lòng già mong con
Chiều nay trời nhẹ xuống hồn
Bao nhiêu sương khói chập chờn lên khơi

Hai bờ sông cách biệt rồi
Tần Yên đã nổi bốn trời đao binh
Ngàn câu hát buổi quân hành
Dặm trường vó ngựa đăng trình nẻo xưa

Biết bao thương nhớ cho vừa
Gửi về phương ấy mịt mờ quê hương
Chiều nay trên bến muôn phương
Có thuyền viễn xứ lên đường... lại đi....

                                                          HUYỀN CHI

          The Emigratory Boat

  
That frost smoked evening, to the sea people set out.
Weeping willows drooped desolately the riverside about;
Clouds mixed with setting sun spread a rosy silky band.
Something somewhat fluttered uneasily in my sand.

There, was the emigratory boat from the Black River
Once leaving its marina thro sparse reeds that quiver. 
Hey! Hey! The habitual harmonious song since foretime
Vibrated in a rainy evening in the foreign clime.

The way back to the old native land was too distant,
On the sad span the step missed, the rumor inconsistent.
After the unfavorable weather, the ruthless storm,
Looking back to the marina the village grew a fuzzy form.

Eyes blurred by tears so brimful as the Đà River water;
The children were expected by the snowy haired mater.
This evening the universe on my soul lightly lights,
All the frost and smoke glimmer rising to their heights.

The two sides of the river have already separated,
Like the ancient Roman-Persian Wars that were fated.
So many martial songs have echoed on the departure day
And hoofbeats on the march resonated from far away.

Well, how much loving, missing, longing to fit feeling,
To send to that indistinct home town being to it kneeling.
In this very evening from various marinas everywhere
There still are other emigratory boats start out to dare.
  
Translation by THANH-THANH