Translate

Libellés

samedi 2 avril 2016

Caroline Thanh Hương giới thiệu chương trình thơ, nhạc, truyện của bạn hữu groupe Hương Xuân 2016.

Mỗi bài thơ một tâm sự, mỗi tâm tư là một câu chuyện lòng và mỗi tác giả là một thi sĩ tả cảnh, tả tình hay gửi đến chúng ta một câu chuyện để ngẫm nghĩ.

Trong bối cảnh lịch sử đau buồn của người Việt xa xứ, đa số là người dân tỵ nạn, họ gửi đến groupe những bài thơ trăn trở, một nỗi buồn không bao giờ nguôi.

Kính gửi quý anh chị những bài viết này để chúng ta cùng đồng cảm với họ và cùng nhớ về những ngày tháng cũ thanh bình khi chúng ta còn miền Nam Việt Nam.

Caroline Thanh Hương

Để tưởng nhớ đến những người lính Việt Nam Cộng Hoà trong những ngày chinh chiến xa gia đình, người thương, một youtube nói về các anh. mời cùng xem photo biathu-td9.jpg



  photo lt1.png photo NNN4.jpg
 
MUÔN ĐỜI LÀ CHỦ NỢ
Dù thân đã tàn, tâm chưa phếChấp nhận nhục hình lúc bại, vong.
Đã đành bầm dập vì thời thế luôn ngẩng đầu cao chẳng thẹn lòng!

Tháng 3 buông súng, tháng 4 đen
41 năm! Đã bao phen
gập mình trước biết bao nghịch cảnh
Ngã xuống! Ngoi lên, quyết không hèn!

Các Anh bây giờ đang ở đâu?

41 năm! Một nỗi sầu
Máu xương đã gửi vào Đất Mẹ
Quê Cha cũng lắm cảnh buồn đau!
Đem anh hùng luận, từ muôn thuở
người đời thẩm định lúc Phế, Hưng
Các Anh đã vẹn toàn Trung, Nghĩa
Tổ Quốc trong tim rất vô cùng!

Các Anh bây giờ đã ra sao?
Chân trời, góc biển, hay phương nào?!
Giữa cuộc trầm luân mùa quốc nạn
chấp nhận đọa đày. Thương biết bao!

Các Anh muôn đời là chủ nợ
cho vay trọn kiếp chẳng tính lời
Món nợ máu xương, tôi vẫn nhớ
Trả suốt cuộc đời, nợ chẳng vơi!


HUY VĂN
( quý tặng Đồng Đội và Chiến Hữu
 TPB/ QLVNCH )

 



Kính gửi đến quý anh chị con cóc cuối tuần đầu mùa Quốc Hận.

Dạo:
   Quê hương mất, cửa nhà tan,
Sao còn theo lũ tham tàn hại dân.

Cóc cuối tuần:

      Nhắn Kẻ Trở Cờ

Hỡi người bạn trở cờ theo lũ giặc
Đang nắm quyền sinh sát ở quê tôi,
Đừng chỉ vì chút canh cặn cơm ôi,
Mà thay chúng nói rặt lời dối trá.

Chúng luôn mồm ra rả,
Đánh lừa thiên hạ khắp nơi.
Và chẳng may, đâu đâu cũng có người,
Vẫn nhẹ dạ tin trò chơi bịp bợm.

Này bạn hỡi, đừng đem lời chúng mớm,
Để qua đây luôn sớm tối kêu gào.
Bạn giết người mà chẳng dụng gươm dao,
Khi theo chúng rêu rao điều gian dối.

Đừng dẫn chứng đám cò mồi múa rối,
Bọn thầy tu giả mạo mới ra lò,
Rồi phùng mang trợn mắt hót líu lo,
Rằng đất nước có tự do tôn giáo.

Chúng tóm kẻ chức quyền cao trong đạo,
Cho xênh xang áo mão để reo hò,
Để thổi phồng chiếc bánh vẽ "xin cho",
Hoặc trình diễn lắm trò hề tương tự.

Chúng bắt chẹt tình cảm người xa xứ,
Dụ họ về bằng hai chữ "quê hương",
Bằng những câu giả dối ngọt như đường,
Bằng hình ảnh của "vườn" kia "trái" nọ.

Rồi hốt trọn bầy "cá hồi" vô rọ,
Vắt cạn tiền, xong vất bỏ thẳng tay.
Chuyện sờ sờ trước mắt chẳng chịu hay,
Sao bạn vẫn luôn cối chày ngụy biện?

Đừng núp bóng dưới chiêu bài "từ thiện",
Miệng oang oang toàn nói chuyện thương người,
Nhưng thực ra là về để ăn chơi,
Cùng đóng kịch mong được đời ca ngợi.

Đừng lợi dụng chuyện thiên tai lụt lội,
Để làm giàu trên nỗi khổ của dân.
Thiên hạ ai cũng biết rõ trăm phần,
Mà sao bạn vẫn trần thân lải nhải?

Đừng ong óng toàn những câu nhai lại,
Nào " giao lưu", nào "hòa giải", "thứ tha".
Sao bạn không dám bảo bọn tà ma,
Ngưng bách hại người sa cơ thất thế?

Đừng trâng tráo nói "không làm chính trị",
Khi chính mình xin tỵ nạn nơi đây,
Khóc sụt sùi khai với Mỹ, với Tây,
Vì sao phải đắng cay rời quê cũ.
                            x
                      x          x
Thân nhược tiểu, mong manh quyền tự chủ,
Bị "đồng minh" bán cho lũ sài lang.
Nên chúng tôi phải đau đớn tan hàng,
Chua xót đứng nhìn giang san tơi tả.

Vì lương thiện, chúng tôi đà trả giá,
Bằng khăn tang của cả triệu người thân,
Bằng những dòng lệ ngập mắt cá chân,
Bằng sinh mạng ngàn quân dân cán chính.

Vì tưởng chúng còn mảy may nhân tính,
Nên bao người đã dính phải tai ương,
Kẻ bỏ mình trong núi thẳm mù sương,
Kẻ giũ kiếp giữa trùng dương sóng gió.

Cũng vì bởi những người như bạn đó,
Mà quê ta, giặc đỏ vẫn cầm quyền,
Sống giàu sang, phung phí những đồng tiền
Từ xa trút liên miên về chốn cũ.

Bạn hỡi bạn, sao đang tâm hưởng thụ,
Trên vết thương đầy máu mủ dân mình,
A tòng theo bọn bán nước cầu vinh,
Để tiếp tục làm điêu linh đất tổ.

Dân tộc Việt chỉ hoàn toàn hết khổ,
Khi lũ này không còn chỗ dung thân,
Khi Cờ Vàng phất phới giữa trời xuân
Theo nhịp bước đoàn quân Nam anh dũng.
                            x
                      x          x
Bốn mươi mấy năm từ khi buông súng,
Quá khứ buồn giờ chắc cũng phôi pha.
Bao triệu người, còn mấy kẻ xót xa,
Khi nhớ đến một quê nhà đã mất.
                 Trần Văn Lương
           Cali, đầu mùa Quốc Hận,
                         4/2016

  photo chian-tranh-tan-cuac-nho.jpg

Mời nghe Lâm Dung hòa âm và hát Cần Thơ
(thơ Sương Mai, nhạc Phạm Anh Dũng)
Nhờ forward đến các bạn bè từ Cần Thơ
PAD


 photo Marche-flottant-Can-Tho---1141.jpg

Cần Thơ

download Thơ: Sương Mai Nhạc: Phạm Anh Dũng Quê tôi miền Cần Thơ Sông Hậu trôi lững lờ Nhị Kiều chờ trăng sáng D...





From: Pha.m Anh Du~ng <phamanhdung1@gmail.com>

Em ơi, đêm thơm một đóa quỳnh…Tôi ngồi lặng yên một lúc, nghe hết bài nhạc.
Nghe kỹ, và nhận ra một điều.
Đã lâu, thật lâu, tôi mới lại có được cảm giác ấy, cảm giác lâng lâng nghe nhạc trôi đi, trôi đi chầm chậm, như những cánh hoa mầu trắng nở chầm chậm trong đêm.
(Lê Hữu)
Mời nghe/xem 16 bản Nhạc Quỳnh của Phạm Anh Dũng):
http://xuanthanh.space/quynhca/

 Đêm Xuân, Nghe Nhạc Quỳnh Phạm AnhĐêm Xuân, Nghe Nhạc Quỳnh Phạm Anh Dũng (Lê Hữu):

PAD
Phạm Anh Dũng


Tranh Quỳnh Nương 1 – Họa sĩ Thanh Trí


 photo unnamed9.jpg



    NHỮNG THỨ HẾT CẦN

Ta sinh ra ở trên đời
Cái vòng kiềm tỏa, lưới trời khó qua
Chỉ khi già cả, nhẩn nha
Mới hay, thì đã sắp xa cõi trần



    À N G   S E O   ( SALE )

Hôm nay, tôi bán  " hàng seo "  
Bao nhiêu là thứ leo teo, hết cần
Xin vui lòng đến dự phần
Mang đi hằng đống, nằm gần cửa sau

Người mua chẳng tốn là bao
Thật đấy, không phải tào lao, mua dùm
Này đây, bản kể vật dùng
Cứ việc chọn lọc, tùy tùng, mang đi

Bao nhiêu thành kiến lâm ly
Tôi không thiết nữa, chẳng bì lúc xưa
Ham giàu, có của để dư
Chen vào đôi chút ghen, hư báo đời

Hằng tá sầu muộn không rời
Mà tôi chẳng muốn nửa vời, kề bên
Bán rẻ đấy, giơ tay lên
Bao nhiêu cũng được, rước liền hộ tôi

Từng ôm mong ước, qua rồi
Tồn kho cả đống, tối khờ, cả tin
Vài hãnh diện, đôi khi vin
Một khối sợ hãi, in lên âu sầu

Gói ghém một lô, đủ mầu
Việc làm cẩu thả, tin, ngờ, hầu xong
Lời qua tiếng lại, long đong
Vẫn còn tàn độc, giấu trong nụ cuời

Ông ơi, chọn lựa mau, rồi
Cho tôi đóng cửa, hạ hồi giải phân
Vì tôi đang muốn có phần
Trong tình đồng loại, vô ngần yêu thương


                     Trần Trọng Thiện





Afficher l'image d'origine




Truyện đọc : TNTT - Phần 12 : MÂY XÁM PHỦ TRỜI NAM
Tác giả : Giáo Sư Nguyễn Xuân Vinh.
Diễn đọc : Thục Đoan - Minh Nguyệt - Nhã Nghi - Huy Tâm.

Phần 11: Mây Hồng.
Phần 9: Một Thời Chinh Chiến
Phần 8: ĐỘNG HOA VÀNG
Phần 7:THƯ KIẾM VẪY VÙNG
Phần 6:THIÊN NGA
Phần 5: KHÔNG GIAN BUỒN NỖI NHỚ
Phần 4: MÂY VÀNG
Phần 3: GIÓ VÀ MÂY
Phần 2: MÂY BAY
Phần 1: GIÓ MÂY LƯU LẠC
image

Preview by Yahoo

HUONGXUAN2016: Groupe Hương Xuân giới thiệu chương trình thơ, nhạc của bạn hữu.
Quách Vĩnh Thiện và

Saigon - Les Fanatiques 1962 1963 1964

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire