Translate

Libellés

vendredi 27 janvier 2017

Groupe Hương Xuân 2016 giới thiệu chương trình thơ, văn Tết Đinh Dậu 2017 với bạn hữu.

Năm Dậu nói chuyện Gà với những loại gà khác nhau.
Tiếp theo, mời quý anh chị đọc bài hổi ký của anh Đỗ Quý Bái, một số thơ văn của các anh chị trong groupe Cát Bụi, Hương Xuân 2016.
Kính chúc quý anh chị một năm mới an khang, thịnh vượng.
Caroline Thanh Hương


 Mở đầu chương trình văn chương, văn nghệ Tết, kính mời quý anh chị xem 1 youtube của 1 em bé được 4 tuổi với 1 giọng hát thật ngọt ngào dễ thương , nghe để thấy đời còn có những mùa Xuân cho ai biết quý nó.
Caroline Thanh Hương

 Check out Behind the Scenes: https://www.youtube.com/watch?v=TSrLO...

Filmed at thelanternfest.com. They have locations all over the place, check them out if you want to go to this, we had a blast.

Thanks to Nate for the hand made Flynn Rider Costume
and Robert for the hand made wood boat!

Lyrics:

All those days watching from the windows
All those years outside looking in
All that time never even knowing
Just how blind I've been
Now I'm here blinking in the starlight
Now I'm here suddenly I see
Standing here it's all so clear
I'm where I'm meant to be

And at last I see the light
And it's like the fog has lifted
And at last I see the light
And it's like the sky is new
And it's warm and real and bright
And the world has somehow shifted
All at once everything looks different
Now that I see you

All those days chasing down a daydream
All those years living in a blur
All that time never truly seeing
Things, the way they were
Now she's here shining in the starlight
Now she's here suddenly I know
If she's here it's crystal clear
I'm where I'm meant to go

And at last I see the light

And it's like the fog has lifted

And at last I see the light

And it's like the sky is new

And it's warm and real and bright
And the world has somehow shifted
All at once everything is different
Now that I see you
 photo maxresdefault.jpg




Hôm nay kể tiêp truyện gà: Cà kê năm Dậu về nhà Việt Nam.
Xin nhìn cập gà Phượng Hoàng. Đuôi dài năm thước cao sang tuyệt vời. Nhật nuôi làm cảnh coi chơi

  photo skokoku2.jpg
Gà Việt Nam khổ quá trời! Nuôi rồi bắt đá tơi bời giết nhau. Nhìn chúng đâm chém lòng đau! Gà cùng một mẹ coi nhau như  thù! Hễ nghe tiếng gáy lông xù!  Xúm vào cắn đạp sao ngu quá trời? Tôi xin kể  truyện gà trọi nhau: nghĩ cho cùng cũng là trời sanh chúng như vậy như  đã bị thảo chương vào trong óc rồi ;  Đó là cái tính của muôn loài ham tranh đấu để trường tồn qua cách trọn lọc  thiên nhiên mạnh được yêu thua theo bản năng thầm kín ma thôi như cảnh chọi gà dưới đây:

CHỌI NHAU

Cùng đàn lại nhốt ở chung bu
Ngỏng cổ xù lông tưởng kẻ thù
Cắn đại há e mào hoặc tích,
Đâm bừa nào kể tĩ hay khu ...
Không lo lũ cáo gang mồm ngoạm,
Chẳng  ngại bầy muông rống cổ tru
Cóc sợ chủ nhà đem cắt tiết
Te te gáy gở cũng ham hù

LTĐQB

Lúc tôi còn ở Sai gòn  rất thích ngắm xem cái vẻ đẹp hùng của gà nòi  tuy chưa hề dùng tiền đi cá nhưng có đám chọi gà thì cũng ghé vô coi
Năm 1967  trước ngày 14 tháng tám tôi ở trong Đại Học xá 230 đường Minh Mạng ,Chợ Lớn ,có một bữa tôi qua chợ An Đông trông thấy một bà  già tay xách bu gà trong đó có một con gà đen tuyền như quạ nhưng lại có mỏ và đôi chân trắng tóat!
Tôi tò mò hỏi bà đi mua gà hay bán nó .Bà đáp tôi đem bán đây vì nó làm tôi bị lối xóm mắng vốn cự nự hoài, cứ sổ ra là nó mò đi đá  lộn làm nhiều gà khác mù, què thậm chí có con còn bị ốm chết luôn nữa.  Thấy câu truyện lạ tôi hỏi mua bà đáp năm trăm, tôi mua đại vì cũng đang tính kiếm quà sinh nhật cho một chú bé em cô bạn. Mang gà đến nhà bạn bên Thủ Thiêm chú bé mừng quýnh, chú đã có nuôi mấy con gà nòi loại gà đòn (đá chân trơn không tháp cựa  giả ) để sổ chơi cho vui.  Con nào cũng sửa sang kỹ chân cổ chụi lông, da đỏ au!
Độ một tháng sau tôi ghé nhà bạn thì chú bé: Gà của em to hơn con anh cho  nhưng vẫn  bị gà của anh làm cho ké đầy đầu mà không kịp đá lại vì con nhỏ lạnh lẹ quá  Em phải nhốt riêng sau nhà. Tôi cười an ủi em : Ngày mốt 15 thang tám là anh đi học xa rồi.  Mai đến đón em  mang con gà Ô này đi coi thử xen nó có hên độ không nhé !
Sáng hôm sau hai anh em ôm gà đến cuối đường Tả tướng Lê văn Duyệt trước Quân Vụ Thị Trấn  úp đó rồi xem đá gà chơiI  Trường này đá toàn gà cựa ( loại gà đá lẹ mau ăn thua cho bọn đá  gà hàng xáo cáp độ với nhà nghề ,các chủ kê .)Từ sáng đến 3 giờ chiều đã xong tám độ rồi
Lúc đó chỉ còn lại tám con thắng còn bị thương mệt mỏi chỉ còn sáu con  ế độ vì toàn là gà chiến từng đã thắng nhiều trận nổi tiếng.
Lúc đó có anh hơi sỉn sỉn nhìn con gà Ô hỏi gà của ai đây có cho thuê đá chơi không ? Tôi cười đáp đây là gà tôi cho em tôi mang tới đây chơi  Tụi tôi không biết trồng cựa cho nó. Anh biết thì cho anh thuê tám trăm đó tiền thuê đá theo gà . Anh ta không chịu trao tiền cho chú nhỏ rồi hỏi có ai muốn đá độ với tôi thì góp tiền đi được bao nhiêu tôi cũng đá đại cho vui.
Phe bên kia góp được hai chục ngàn họ thầm thì bàn nhau Con gà Ô kia chưa chắc đã đầy năm mà đây còn toàn gà có tiếng phen này chúng ta có dịp ăn tiền của "Sư Kê" rồi. Hai bên sửa soạn gà tháp cựa vào.  Lúc mang gà vô bồ địch thủ của Ô là con gà Khét, mầu lông sám nâu trông như bị cháy ra mầu tro thực mạnh mẽ hùng dũng  con Ô đã nhỏ hơn lại thuộc giống "Mã Lại "nghĩa gà không có phụng vĩ trông như gà mái thôi mắt nhìn lơ láo. Chủ gà vừa buông  Khét bay vụt lên cao cỡ đâu người đâm sầm xưống con Ô, Con Ô lao vụt lên như tên bắn rồi nó vụt về phía sau sãn sàng vững chãi, bay lại con Khét đá lia lia. Khét ta không đứng lên nổi dãy dụa lung tung.
 Chủ Khét lượm khét lên cho đứng thử xuống  dất Khét lảo đảo lại té xuống. chủ Khét đành chiu thua.  Xin lại năm phân nghĩa xin trả 95% thôi .   Một người thứ hai cho là Ô  chó ngáp phải ruồi .
Tư Nhường "Sư Kê" dám chồng độ với con Cẩm Kê (ngũ sắc ) của tôi không?  nói rõ  cho anh hay  con Cẩm Kê này cũng bay cao như con Khét  đó .Tư Nhường đồng ý  .Bên kìa mang con Cẩm Kê đi tháp cựa đồng thời người ta tìm theo xem con Khét bi thương làm sao mà không đứng lên được  Thì mới hay Khét bị bay mất tĩ (hậu môn ) rách tọac tới phao câu nên không đứng lên được .Trở lại bồ Cẩm Kế cất tiếng gáy vang .  chủ gà nói nó dọa con Ô đó.
 Ai ngờ Cẩm Kê chưa bay tởi để phóng xuống thì Ô  lao lên như hỏa tiễn , vừa chạm vào nhau thì con  Ô Hay chéo sang bên phải ,Cẩm Kê ngã huỵch xưống bồ .  Nó cũng lãnh một đòn y hệt con Khét thực là lạ  . Cả trường gà reo ồ lên như ong vỡ tổ:  Ôi đây đúng là linh kê đá theo "Thê" nhưng vẫn còn hiền chỉ đá phạt mà không nỡ giết chết..Lại có người thứ ba mang tới con gà Sám nhỉnh hơn con Ô một tám một mười  chủ Kê còn báo trước : Sám chuyên môn đá sà sát đất thử coi sao .Sám Ô đều được đặt vào bồ Hai con đi lại ngó nhau người coi tướng nói  tụi nó liếc nhau so của đó.Đang đi từ từ bỗng con Sám chồm lên lao vào con Ô , Ô ta lùi lại lấy đà bay qua đầu Sám thòng chân phái xuống vọt qua sau lưng Sám .Sám đứng xựng người : lại lắc đầu liên tiếp mấy bận  mắt trái  chảy máu .Có tiếng la : Kê Kinh Của Ta Tướng Quân Lê văn Duyệt : THỨ NHẤT CHÚM  CÁT BUÔNG RA  THỨ HAI LẮC MẶT THỨ BA NÉ LỒNG Con Sám không sao đâu ! ĐÚNG KHÔNG SAO ĐÂU MÀ MẮC BỆNH QUANG GÀ THÔI .Hai con quần nhau một hồi nữa  Sám không sao mổ trúng Ô .trận đấu kéo dài gần tiếng đồng hồ Sám nhảy khỏi bồ chạy rút cục cũng thua
TÔi để cho chú em tính toán tiền nong với Tư Nhường và quay ra nhìn  anh chủ trường ra quét dọn và thu tiền sâu vừa đi vừa ngâm oang oang : GÀ ĐEN CHÂN TRẮNG MỎ NGÀ ĐÁ ĐÂU THẮNG ĐÓ BÁN NHÀ MÁ THEO !
Ngày hôm sau tôi ra phi trường đi Mỹ .Ở Mỹ tiểu bang Arizona  chưa có lệnh cấm đá  gà , tôi cũng được xem vài bận với các chủ trại  mãi tới năm 1978 mới bị cấm hẳn   Khi về lại Việt Nam vào tháng 10 năm 1972 tôi đem nghệ thuật tổ chức đá gà của Mỹ nói cho nhiều người nghe 
Gập Tư Nhường tôi hỏi về con gà Ô. Anh ta nói nó cứ thắng liên miên cả mười trận khác chủ gà nào cũng chạy mặt  nó .Tôi nhuộm chân và mỏ đen lại người ta vẫn nhận ra nó.
Nhiều bạn mang gà mái tốt đến xin gửi để lai giống  Nhưng tất cả dòng con cháu nó chẳng con nào đá ra hồn Sau nó bị mất trôm không biết đi đâu mất tích .Vật đổi sao rời ngày 22 tháng Tư 1972 tôi quay lại Mỹ với vợ mới cưới và con nhỏ được 22 tháng tuổi ,hết ham đá gà  .Hôm nay già rồi thấy chị Thanh Hương thích nói truyện gà cho năm Đinh Dậu chợt nổi hứng cố viết vài dòng vui với quý bạn trong Hương Xuân điễn đàn Lại chợt nhớ tới các bài thơ dây dưa tới gà nên chép lại đâu hầu các bạn trẻ cho vui , đừng quên non nước lầm than của chúng  ta, số mệnh có khi còn kém cả con gà Gà trong Văn chương trào phúng tếu của Trạng Quỳnh với bài KHẤN THÀNH HOÀNG ĐỄ LỠM ÔNG CẢ (TIÊN CHỈ TRONG LÀNG ):

Bác là kẻ cả trong làng
Tôi cũng người sang trong nước                                                                      
Đôi bên chức tước
Chẳng kém chi nhau 
Vì con tôi đau
Nên tôi cúng vái
Phiên chợ lại trái
Không mua được gà
Có con mái Hoa
Nó vừa nhảy ổ
Đem ra mà mổ
Thì lại thương tình
Bác có  anh linh
Xin xơi trái dứng ( Đừng nó lái)

Trang Quỳnh

Cụ Tam nguyên Yên Đổ (không biết nhớ đúng không nữa)
thì nhẹ nhàng dí dỏm hơn với :

NHÀ NGHÈO ĐÓN KHÁCH :

Đã bấy lâu nay bác tới nhà
Trẻ thì đi vắng chợ thì xa ,
Ao sâu sóng cả khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà
Cải chửa nên cây cà chửa  nụ
Bầu vừa rụng rốn ,   mướp đang hoa
Hôm nay bác tới suông tình nhỉ
Bác đến chơi đây : Ta với  ta !

Tam Nguyên Yên đổ (Thần Đồng Toét )

Hôm trước mảI vui đối chướng tôi có làm đôi Câu Đối Tết,Trong bụng nghĩ rằng: Hễ là Câu Đối Tết thì mọi chi tiết dặc biệt của ngày tết năm đó nếu  nêu đượcc lên  càng nhiều càng hay  Không ngờ bị vạ miệng mất lòng bạn . Nghĩ cũng buồn cho thế thái nhân tình : Tôi có gửi lên các Diễn Đàn một đoạn như sau :

Mùa làm câu đối tới đây
Thập Nhị Địa Chi đặt bày
Cùng Thập Thiên Can vẽ bậy
Kính xin gửi đến quý thầy

GIAO THỪA THÂN DẬU SONG NAM :  BÍNH, ĐINH GIẾT GÀ HÒNG DỌA KHỈ

GIỮA KHẮC NGỌ MÙI NHỊ NỮ :  NHÂM , QUÝ PHI NGỰA ĐẶNG TÌM DÊ

Trân trọng

Vế Xuất đưa lên cả tháng rồi !
Mấy thầy cao thủ biến đâu rồi ?
Tự tay họa trước không gì khó
Hẳn có cao nhân giải mã rồi

Hôm nay vất bớt đi đôi chữ
Và đã quăng xa hết bốn lời
Cho đáp dễ dàng hơn chút xíu
Mời chư quân tử tiếp vui chơi

GIAO THỪA THÂN DẬU SONG NAM  GIẾT GÀ  DỌA KHỈ

GIỮA KHẮC NGỌ MÙI NHỊ NỮ  PHI NGỰA  TÌM DÊ

Trân trọng kính mời

Không ngờ bị hiểu là thách thức bè bạn thực là oan Thị Kính

Tôi xui cho hết năm cũng mừng

Trân trọng

LTĐQB
  photo mai 1.jpg

Tết Đinh Dậu 2017: Chiêm ngưỡng trại gà 'độc', lạ giá tiền tỷ

Đàn gà kiểng "độc", lạ gần 1000 con trưởng thành trong 10 giống từ nhiều nước trên khắp thế giới được nuôi ở Bình Dương có giá trị tiền tỷ đang hút khách dịp cuối năm.
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Tại Bình Dương, một thanh niên 8X đang sở hữu đàn gà kiểng "độc", lạ gần 1000 con trưởng thành trong 10 giống từ nhiều nước trên khắp thế giới có giá trị tiền tỷ đang hút khách dịp cuối năm. Ảnh: Văn Dũng.
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Gà Đại Cát, hay còn gọi là gà vảy cá (tên quốc tế là Sebright). Loài gà này có kích thước tí hon với bộ lông vũ tròn trịa hình vảy cá xếp lớp rất đặc biệt, mang đến vẻ đẹp kiêu kỳ. Chúng được giới chơi sinh vật cảnh phong tặng danh hiệu "Mỹ kê vảy cá". Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Theo quan niệm về "cá chép hóa rồng","cá chép vượt Vũ Môn" thể hiện sự thăng tiến,thay đổi số phận. Kết hợp với hình dáng oai dũng, cộng với vẻ thanh tao và quý phái, nên chúng có tên gọi đầy may mắn gà ĐẠI CÁT. Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Gà Đại Cát được nhiều khách hàng săn lùng mua để biếu, tặng bởi gà này có lông hình vảy cá đẹp mắt, thân giống cá chép hoá rồng, khi nuôi trong nhà sẽ gặp nhiều may mắn, thăng tiến trong sự nghiệp và có thể thay đổi vận mệnh của người nuôi. Giá loại gà này được chào bán lên đến 8 triệu/cặp. Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Gà vảy cá sư tử, với hình dáng bên ngoài của những con gà này khoác lên mình bộ lông như vảy của loài cá, kết hợp với cái bườm dũng mãnh của sư tử che khuất mặt. Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Điểm ấn tượng nhất làm nên tên tuổi của chúng là đầu tóc bù xù che khuất cả mắt, râu ria bùm xùm như người rừng. Đây là giống gà cổ xưa nhất của người Hà Lan. Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Giống gà Ba Lan sư tử lông xù thuộc loại quý hiếm trên thế giới được nhân giống và nuôi thành công tại Bình Dương. Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Đây là giống gà cổ xưa nhất của người Hà Lan, vô cùng quý hiếm hiếm trên thế giới vì tất cả những điều kể trên cộng thêm từng sợi lông mọc dựng ngược thay vì mọc xuôi như các giống gà khác. Giống gà này khá hiếm và được nhiều người trong giới sinh vật cảnh và những người đam mê gà kiểng tìm mua với giá 25 triệu đồng 1 căp gà trưởng thành. Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Gà Onagadori thuộc giống gà quý ở Nhật Bản với bộ lông đuôi dài hơn 7 mét được chào bán với giá 65 triệu đồng một cặp. Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Gà lông thỏ (tên quốc tế là gà Silkie) gây chú ý khi sở hữu bộ lông xù kỳ lạ và tất cả đều là lông tơ chứ không phải lông vũ. Theo chủ trang trại sở hữu giống gà này, mỗi cặp gà lông thỏ trưởng thành được chào bán với giá 20 triệu đồng, đối với gà con được bán với giá 600 nghìn đồng/con. Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Gà Kỳ Lân khổng lồ (hay còn được gọi là gà Brahma), là loại gà có hai chùm lông như bộ râu xòe rộng ra 2 bên má, chân lông rậm tới chân. Gà có 5 ngón trên mỗi bàn chân và 3 cựa rất khỏe. Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Được mệnh danh là "Ông hoàng của các giống gà", nổi tiếng với đôi chân lông lá và trọng lượng lớn có thể lên tới 18 kg. Gà con từ 1 - 1,5 tháng tuổi được bán với giá 1 triệu đồng/1con. Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Gà đen mặt quỷ được nhập từ Indonesia về nuôi. Vẻ độc lạ của loại gà này là đen toàn tập, từ lông, mào, mắt cho đến lưỡi, thậm chí tất cả nội tạng và máu cũng đen. Ảnh: Văn Dũng
tet dinh dau 2017 chiem nguong trai ga doc la gia tien ty
Do những đặc điểm dị biệt ấy, loại gà này còn mang tên gọi khác là gà “mặt quỷ”. Đây cũng được cho là lý do khiến cho loài gà này được chào bán với giá lên tới 25 triệu đồng/cặp. Ảnh: Văn Dũng
Văn Dũng

 photo NUwIKg4.png
Hội Ái Hữu Petrus Ký Úc Châu 

- Truyện Kiều và Chinh Phụ Ngâm :





Quách Vĩnh Thiện

Voyage en Images et en Musique :

Président
ACTV
Association Culturelle Traditionnelle Vietnamienne
( Hội Văn Hóa Cổ Truyền Việt Nam )


Bonne Année Đinh Dậu 2017.
Cám ơn Thanh Hương.
QVT
 photo hinh-anh-nhung-hinh-anh-dep-ngay-tet-anh-tet-dep-nam-2017-6.jpg


Kính chúc quí vị một năm mới dồi dào sức khỏe và vạn sự may mắn
Thân kính
Cathy

 photo mai 2.jpg
Kính Chúc tất cả Quý vị và gia đình một


Tân Niên Đinh Dậu 2017 Phát Tài , Bình An , Hạnh Phúc ,Vạn Sự Như Ý 

Phước N và gia đình
 photo 2017_dinhdau.jpg
Câu chuyện dưới đây là của anh Phước Nhân sưu tầm.
Bài viết này trình bày sự cô đơn và nghèo khó quanh năm đeo đuổi một ông lão quê mùa tự nhiên lọt vào 1 xã hội quá tân tiến không thể nào thích hạp với ông vì ông chưa bao giờ sinh ra, lớn lên để đi làm việc rồi hưởng tuổi già ở chính nơi đó.
Giờ đây, con cái có thể nuôi cha mẹ mình được, thì ông lại đòi đi ngược con đường lịch sử, không phải vì ông không được làm việc mà vì ông không có được người bạn cùng lứa tuổi của ông, không có 1 quá khứ như ông và có những mong muốn như ông.
Nếu, thay vì mang ông trả về nơi ông đã sinh ra mà ông không còn ai trông nom thì cô gái này có thể tìm cho ông được người bạn chân lấm tay bùn, mua 1 mảnh đất cho ông trồng, hái những cây quả như ông từng làm như thế từ trước đến nay, hơn là làm những việc mà ông không quen mà có thể mướn người khác làm những việc trong nhà.
Theo ý tôi thì cách đó tốt hơn là cho 2 thế hệ không hiểu nhau ở trong 1 căn nhà và ai nấy đều hoàn toàn mất tự do và vui sống.
 Đời là một chuỗi ngày tranh đấu để có được cái hạnh phúc là sống tự do, tự lập và nó chỉ có ý nghĩa khi đó là công lao mồ hôi nước mắt của mình tạo được ra.
Cám ơn anh Phước Nhân đã chia sẻ tâm tình những người đến từ đất nước mà mình đã ra đi
Caroline Thanh Hương
  photo mai 2.jpg
Thân chuyển,
Phước N
Xin mời đọc

Truyen ngan: 
Canh Chua Cá Bông Lau Bông Sua Đua
- Cái tuổi thất tuần “ ba cao hai thấp”, khó ai tránh khỏi.

- Cái gì cao? Cái gì thấp hả ông Hai?

- Thì cao máu, cao mở, cao đường”.

- Còn thấp?

- Phong thấp và thấp khớp!” Ha! Ha! ha!

Ông cười ha hả. Cái miệng móm sọm, trông vừa buồn cười vừa dễ thương. Ở tuổi 70 mà ông khỏe như thanh niên trai tráng. Tánh tình vui tươi, cởi mở như trẻ con.

Ông Hai làm vườn cho Hạnh được mấy tháng nay. Ông làm giỏi, có lương tâm, tín cẩn, lại tính giá rẻ.

Hạnh rất vừa ý về ông nên đề nghị:

- Ông Hai có muốn làm thêm việc để kiếm thêm ít tiền không?

- Mèn ơi, được “dậy” tui “dui” lắm chớ!

Thấy ông Hai lớn tuổi hơn cả cha mẹ mình nên Hạnh cũng thấy ngại mở lời nhờ ông lau chùi mấy cái nhà tắm cầu tiêu, nên nhờ ông xã nói hộ. Chồng Hạnh lưỡng lự hoài không dám “sai” ông Hai bèn nghĩ đến đứa con gái nhanh nhẩu nhất trong nhà, con bé nó đâu có biết ngại. Hạnh nháy mắt ra hiệu con bé.

- Ông Hai ơi ông Hai.

Con bé réo ông Hai đang tưới cây ngoài sau vườn.

- Ơi, cái “dì” “dậy” hả cháu?

- Má con nhờ ông chùi giùm mấy cái....gì đó, ông nói chuyện với mẹ con nè.

Con Linda vừa nói, mắt vẫn không rời cái máy chơi game.

- Ờ, ờ, ông “dô” liền.

Ông kéo tay áo thun quẹt mồ hôi trán, vuốt vuốt cái miệng móm lưa thưa mấy chòm râu lún phún.

- Cái nào đâu cô chủ?

Hạnh chỉ ông ba cái nhà tắm phải làm. Ông vừa chăm chú nghe vừa gục gặc rồi lại lắc đầu, có vẻ đăm chiêu.

Ông Hai lúc nào cũng sốt sắng với việc làm, bất cứ nhờ điều gì ông đều không nệ hà. Hạnh nghĩ có lẽ vì ông chỉ quen làm việc ngoài vườn nên ngại không muốn vào trong nhà.

Thấy ông Tư có vẻ ngập ngừng như muốn nói điều gì, Hạnh bèn trấn an ông trước:

- Bác đừng ngại chuyện vào nhà. Nhà cháu như nhà bác vậy mà.

- Dạ, tui đâu có ngại, chỉ sợ hổng biết làm, làm dơ thêm cái nhà tắm của cô thôi. Cô chủ nói “dậy” thì tui thử nhen, miễn là cô chỉ cho tui.

Hạnh xăng tay áo vừa làm vừa chỉ ông Hai cách sử dụng từng loại thuốc.

- Tưởng chuyện “dì” khó chứ mấy thứ nầy dễ ợt, tui làm cái một, cô chủ coi nè.

Ông già lui cui làm việc, nhưng nét mặt buồn xo khác hẳn với bản chất của ông, lúc nào cũng vui tươi, vô tư như đứa trẻ. Hạnh len lén nhìn qua cái cửa hé mở, ái náy trong lòng nghĩ là ông buồn vì tủi thân đã già rồi mà phải đi chùi nhà tắm cầu tiêu. Thấy hối hận trong lòng Hạnh đến kéo tay ông không cho làm tiếp nữa rồi thưa:

- Xin lỗi bác, cháu đâu có ý định làm bác buồn, thôi bác để cháu lau cho. Bác ra làm vườn tiếp đi.

Ông Hai chưng hửng, trố mắt nhìn Hạnh, ngạc nhiên cái thái độ lạ lùng của Hạnh, vừa biểu làm, rồi lại biểu thôi.

- Ủa, sao “dậy” hả cô chủ? Bộ tui làm “dì” “chật” hả cô chủ?

- Sao mà mặt bác lại buồn xo như đưa đám vậy?

Ông Hai nhìn Hạnh dò xét, thấy Hạnh có vẻ chân thành, mới trả lời:

- Nào nói thiệt với cô, cái chuyện nhỏ nầy có nhầm nhò “dì” đối “dới” tui. Tui đang nghĩ nếu con gái tui mà nó biết tui “mần diệc” cho cô chủ chắc nó sẽ buồn lắm.

- Ủa, sao vậy hả bác?

- Tui có đề nghị làm vườn, lau nhà chùi nhà tắm cầu tiêu cho nó đỡ tốn tiền, nhưng nó nhứt định không cho. Nếu nó biết tui làm cho cô chắc nó sẽ tủi thân “chách” mình không làm “chòn” bổn phận làm con đến nỗi để cha già phải đi làm công làm mướn kiếm sống, tội nó lắm.

Rồi ông bùi ngùi vừa làm việc vừa thổ lộ với Hạnh tâm tư của ông, như hai người người bạn:

- Tui qua đây được hai năm, con gái nó bảo lãnh. Nó mồ côi mẹ khi còn nhỏ được tôi ôm nuôi đến lớn, cho ăn học đàng hoàng. “Gồi” nó làm sở Mỹ, lấy chồng người Mỹ, xếp nó. Tui cản nó mà có được đâu cô! Cưới xong tụi nó kéo nhau “dề” Mỹ. Tui già “gồi”, sống nay chết mai có sá gì, miễn là con nó có hạnh phúc thì tốt “gồi”. Nhưng vợ chồng nó đâu có chịu, nhứt định mang tui sang Mỹ để được phụng dưỡng tuổi già. Tui chỉ có nó là con, cũng muốn theo nó cho có con có cháu đồng thời coi cho biết cái xứ Mỹ nó ra làm sao.

Ngừng giây phút, ông nói tiếp:

- Qua đến Mỹ vợ chồng nó lo cho tui quá đầy đủ đến nỗi tui thấy ái ngại trong lòng, nhiều khi thấy bực mình. Nó chăm sóc tui như chăm sóc hai đứa con của nó! Tui suốt ngày ăn “gồi” ngồi không, buồn muốn chết. Dân lao động mà cô, ở không nó sinh bịnh! Tui đề nghị giúp nó làm vườn, nó không cho còn nói: “ Ba già rồi nghỉ cho khỏe”. Tui đề nghị lau nhà bếp, chùi cầu tiêu giúp nó, nó cười tui, “Bộ ba muốn người ta cười con à”? Nó mua thẻ cho tui đi tập thể thao, còn nói “ba ráng tập đừng để bị bịnh thì chết con!”. Nó làm như tui lười biếng ăn không ngồi “gồi”. Tui suốt đời hoạt động, một mình ên làm 5 công ruộng như chơi chứ phải đâu cô, cô coi nè. Ông xòe rộng cho Hạnh xem hai bàn tay gân guốc, năm ngón tay vừa to vừa dày, rắn chắc.

Hạnh nắm tay ông, thông cảm từng lời nói ông Hai kể. Hạnh thấy thương ông quá, xiết chặc hai bàn tay gân guốc của ông như của một người cha đáng kính. Ông nói tiếp:

- Tui không muốn nhờ “dả” ở con hoặc xin xỏ nó điều gì, nhứt là khi nó đã lập gia đình, có chồng có con. Tui “chốn” nó đi làm định dành dụm đủ tiền để mua vé máy bay về lại Việt Nam. Cô hứa đừng cho con tui nó biết, nó sẽ giận tui. Nó tốn kém mang tui sang đây tui lại đòi “dìa” thì coi làm sao được!

Động tính tò mò Hạnh hỏi thử:

- Thế con gái bác là ai, ở gần đây không?

- Nó tên Linda. Nhà nó cách đây hai con đường.

- Bác nói sao, con gái của bác là chị Linda à? Chị Linda làm nhà băng Wells Fargo phải không bác?

- Thì nó đó chứ còn ai. Chồng nó là thằng Don.

- Dạ con biết Don Smith là Branch Manager.

- Ủa, sao cô biết “gáo” “chọi” “dậy”?

- Dạ chị Linda là bạn của con. Don là xếp.

Ông Tư hoảng hốt:

- Chết chưa! cô làm ơn đừng có nói bậy là tui mần “diệc” cho cô, cô làm ơn nghe cô. Ông Hai van xin.

Linda là bạn thân của Hạnh trong sở làm. Trong câu chuyện hàn huyên lúc ăn trưa, Linda có lần kể cho Hạnh nghe về chuyện bảo trợ cha mình sang Mỹ. Thấy ông cụ càng lúc càng buồn, Linda sinh lo không biết phải làm sao cho cha vui nên tâm sự với Hạnh:

- Ba em rất hiền từ, dễ tánh. Ông an phận thủ thường, không đòi hỏi ở con cái điều gì. Em cho tiền ông không nhận, ông nói “Ba có đi đâu mà cần tiền”. Chở ông đi chơi đây đó ông than “Đi xe ba bị nhức đầu”. Đi shopping ông không thích mua đồ còn bảo “Ba đã dư đồ xài rồi mua chi cho tốn kém”. Đưa ông đi ăn món ngon vật lạ ông không vui mà còn cằn nhằn “Ăn chi cho tốn kém quá vậy con, ba cả đời ăn kho khô kho quẹt quen rồi, mấy cái nầy ba ăn không quen”. Em mua quần áo cho ba, ông hít hà xót ruột, chỉ thích mặc mấy bộ đồ bà ba ông mang sang. Em cưng chiều hai đứa con, ông cằn nhằn “Mầy làm tụi nó hư”. Ba thấy Don rửa chén, ông rầy rà em “Mầy làm vợ cái kiểu “dì dậy”, bắt chồng rửa chén?”

Ngôn ngữ bất đồng, ông không gần gũi được 2 cháu và Don, tuy ai cũng thương ba, cố gắng được thân thiện với ông nhưng cái “gap” quá to khó mà hàn gắn được.

Linda lại là đứa con có hiếu nên tìm mọi cách để làm cho cha vui. Biết cha thích “nhậu”, Hạnh làm ít đồ nhấm bày rượu mời ông và Don ra nhậu. Hạnh pha trò cho vui nhưng Don không hiểu tiếng Việt nên cứ lộ mắt ra nhìn rồi cũng cười họa theo lảng xẹt. Hai cha con không nói chuyện được, cứ rót rượu mời nhau. “OK” rồi “dô”.Chẳng được bao lâu, chai rượu Chivas hết sạch. Chàng rể cùng cha vợ phòng ai nấy về, quên luôn chào hỏi “good night” vì cả hai đều “xỉn”. Những lần sau ông Hai nhậu một mình. Don nằm trên phòng coi TV vui hơn “dô” với ông già rồi xỉn, nhứt đầu muốn chết.

Thú vui của ông là đọc báo tiếng Việt. Sáng nào ông cũng cầm tờ báo ra sân uống trà hút thuốc, đọc cho hết từ trang đầu đến trang cuối. Ông giết thì giờ để đợi ăn trưa. Hai đứa cháu bị mẹ biểu ra vườn chơi với ông. Chúng đứng xa xa ngoài sân cỏ chơi banh, thỉnh thoảng dùng bàn tay quạt mùi thuốc lá. Chúng nhăn mặt: “grand pa its sting!”. Ông già nhiều lần bị chạm tự ái giận quá bỏ hút thuốc luôn sau mấy chục năm vấn thuốc rê, Thèm muốn chết! Ông đợi lúc ở nhà một mình ra sân hút lén. Ông chửi thầm trong bụng:

“Tổ cha tụi bây, hút thuốc lá mà phải lén như đi ăn “chộm” gà!”

Trưa ông ăn đồ nguội, cái thứ bánh mì dai nhách nhai không được vì ông không còn răng! Ước gì có nắm cơm với ít cá bóng kho tiêu!

Linda biết ý mua “cơm chỉ” cá kho tộ cho ông, nhưng khuyên ông nên ăn lạnh vì hâm lên hôi cả nhà “Don nó cằn nhằn”. Trời đất ơi! cá kho mà ăn lạnh ngắt, đóng mở trắng phếu thì nuốt sao cho nổi! Phải chi có nắm rau Cải Trời luộc chấm mấm kho! Ông nghĩ mà thèm.

Chiều về vợ chồng con cái quay quần, ông ngồi một mình coi TV, coi hình cho vui chứ có hiểu mô tê gì đâu! Có khi đang xem, mấy đứa cháu từ trên lầu chạy ù xuống, không hỏi ai, đổi đài xem cartoon. Ông tức ứa gan nhưng không dám nói, ấm ức bỏ vào phòng. Ồng cảm thấy mình không là thành viên của gia đình nầy. Ông thấy thật cô đơn.

May mắn thay ông Hai gặp Hạnh. Từ lúc qua Mỹ đến giờ ông mới có người chịu ngồi lắng nghe ông tâm sự. Ông Hai có dịp thổ lộ hết những bí ẩn của mình cho Hạnh nghe.

Tội nghiệp cho ông Hai quá. Ông không muốn con buồn khi biết tâm tư của ông đang bị dằn vặt trong cô đơn. Ông nhớ quê hương, nhớ mảnh vườn, thửa ruộng, nhớ cái nhà ngói đỏ mà suốt đời ông cặm cụi mới tạo dưng nên. Ông nhớ da diết con rạch sâu, cái thuyền câu nho nhỏ mà ông nhờ nó đi bắt từ con tôm con cá như cái cò lặn lội nuôi con. Ông nhớ mấy người bạn già, chiều chiều đốt rơm nướng con cá lóc mới câu, khề khà xị rựơu đế.

Ông nhớ Bà Tư, người bạn già đã chia ngọt xẻ bùi cùng ông mười mấy năm trường. Bà Tư ở lại thui thủi một mình trong căn nhà ông Hai để lại. Ông Hai ra đi nhưng trong lòng tan nát. Ông hứa mỗi năm sẽ về thăm bà. Nhưng hai năm qua rồi ông vẫn biệt tin. Bây giờ ông mới biết rằng ông không thể sống thiếu bà.

Sau mấy hôm suy tính, Hạnh quyết đinh kể tất cả những gì đã biết về ông Tư. Linda lắng nghe, đổi từ ngạc nhiên sang xúc động khi hiểu tấm chân tình của Hạnh và thương người cha già cô đơn.

Linda biết rằng mình đã làm sai, đã vô tình mang đến cho cha bao phiền nảo. Hai chị em quyết định phải làm gì cho ông Tư.

Trời đã sang mùa Thu khá lạnh đối với ông Hai. Sợ ông bịnh, Hạnh bắt ông làm việc trong nhà. Hết chuyện làm Hạnh nhờ ông Tư lau đi lau lại mấy cái cửa sổ.

- Mà nó sạch bon “gồi” lau chi hoài “dậy” cô chủ? Ông thắc mắc.

- Thì bác cứ lau đại cho con.

Ông Tư lau hoài mấy cái cửa thấy kì kì, lương tăm khó chịu. Một hôm ông không đến nữa. Mỗi tuần ông sang một lần để lau chùi nhà tắm cầu tiêu như thường lệ và một lần để dọn dẹp sân vườn. Ông chỉ nhận tiền lương một nửa.

Ông bảo:

- Cô hai tăng lương cao quá, lại không có gì làm sao tui ngại quá!

- Nhưng bác lảnh lương tháng, hổng làm con cũng phải trả lương.

- Đâu có được cô Hai. Tại “dậy” mà tui thấy ngại đó.

Hạnh đâu ngờ ông già có phản ứng kì cục như vậy! Ai đời làm việc ít mà lảnh lương nhiều ông lại cự nự đòi nghỉ việc!

Kế hoạch nầy không ổn, Hạnh gọi Linda để bàn kế hoạch khác cho ông già có tiền mà không phải làm việc vất vả. Hai người định cho ông trúng số giả hoặc nhặt được tiền đánh rơi, nhưng sợ không ổn. Dàn cảnh nhặt được tiền, ông đem nộp cảnh sát thì mất toi! Cả hai vẫn chưa nghĩ ra cách nào khác hơn.

*

Mùa đông đến, ông già cúm rúm trong cái áo lạnh dầy cui, đầu bịt kín mít, co ro vì lạnh. Linda đề nghị tăng sưởi trong nhà thì bị mấy đứa con cằn nhằn than nóng. Linda thương cha nên rất khó xử.

Một hôm thấy ông vui, Linda lấy hết can đảm ngỏ lời đại cùng ông Tư, không biết ông sẽ phản ứng ra sao:

- Ba à, còn tháng nữa đến Tết rồi, ba có nhớ nhà không?

Ông Tư ngạc nhiên trố mắt nhìn Linda, rồi chầm chậm nói:

- Sao lại không, ba nhớ đứt ruột đây nè!

- Con muốn ba về Việt Nam ăn Tết, ba chịu không?

Ông Tư càng ngạc nhiên hơn, mắt sáng rở, nhìn Linda trân trân:

- Nhưng tốn kém lắm con à.

- Con đã chuẩn bị đâu vào đó rồi, cho Ba về ăn tết với Má Tư.

Nghe tiếng “Má Tư” Ông Tư giật mình, chưng hửng:

- “Má Tư”? Bộ mầy giỡn với ba hả Linda? Làm sao con biết được chuyện “Má Tư”?

Linda vừa thấy thương, vừa buồn cười cho ông già bị đánh trúng tim đen nên giỡn tới, ghẹo ông:

- Sao lại không biết. Con thương “Má Tư” đứt ruột đây nè.

Từ ngạc nhiên nầy sang ngạc nhiên khác, Ông trố mắt, há hốc mồm nhìn Linda. Tuy đã “tằng tịu” mười mấy năm nay nhưng chuyện “lẹo tẹo” giửa ông và Bà Tư ông dấu rất kín. Bà chỉ về sống với ông mấy năm nay sau khi Linda đi Mỹ. Ông còn nói dối Bà Tư là người quản gia, giữ nhà hộ cho ông lúc ông đi Mỹ. “Không biết làm sao mà con Linda nó biết ráo trọi?”

- Con xin lỗi ba, Linda nói tiếp, chị Hạnh vì thương ba nên đã kể hết cho con nghe rồi, nhưng vì chị Hạnh có hứa với ba không tiết lộ chuyện nầy nên tụi con giữ kín cho tới hôm nay.

Mèn đét ơi! cô chủ à? Tụi bây đồng lõa với nhau phải hông?

Linda xấu hổ cười bẽn lẽn, ôm vai ông rồi nói.

- Hổng phải vậy đâu ba, tụi con chỉ muốn ba vui.

Ông Tư vò đầu Linda như thuở Linda còn nhỏ, rồi hỏi:

- “Dzậy” đứa nào xúi cô chủ trả lương cho ba gấp đôi?

- Dạ con.

- Đứa nào toa rập với cô chủ tăng giờ làm việc cho Ba?

- Dạ con.

- Đứa nào bắt tao lau chùi hoài mấy cái cửa sổ?

- Dạ con.

- Chèn ơi, mầy quá lắm rồi cái con khỉ, giám gạt cả ba?

- Thì tại ba gạt con trước chứ!

Hai cha con cười ngất. Chưa bao giờ ông cảm thấy hạnh phúc và thấy thương con gái hơn lúc nầy. Lần đầu tiên cha con hiểu nhau, từ lúc Linda lớn khôn đến bây giờ. Lần đầu tiên ông không thấy xấu hổ với Linda về chuyện Bà Tư.

Ông hình dung giờ phút gặp lại Bà Tư sau hai năm trường xa cách. Tháng nầy là mùa gió chướng, gió thổi mạnh, đong đưa hàng Sua Đũa trước sân nhà, có lẽ đã trổ bông trắng xóa. Dàn đậu rồng chắc đã nở hoa kết trái trên dàn, báo hiệu mùa câu cá Bông Lau. Ông thấy mình bơi chiếc xuồng câu lên dàm Nước Trong rồi thả mồi câu cá Bông Lau, thả hồn theo sông nước.

Ông chợt nghĩ đến nồi canh chua cá Bông Lau nấu với bông Sua Đũa do bà Tư nấu thơm phưng phức mùi rau Om mà thèm.

Ông Tư như con chim sắp được sổ lồng, tâm hồn phơi phới, hạnh phúc vô biên.
Chú Chín Cali
 photo 1484279245_nam-dinh-dau-la-nam-con-gi-anh-1.png 
Kính gửi chi Thanh Hương cùng cáv bạn trong diễn đàn của chúng ta ,

Dinh Dậu họa bài KHOÁN THỦ VỸ
Chân thành gửi đến  anh  cùng chị
Đọc chơi đôi bữa đợi xuân sang
Ngũ Phúc,Tam Đa  đáo quý trang


                                                                                                        THƠ KHOÁN THỦ VỸ NGÂM

Đầu năm kính chúc bạn mình
Sang năm hạnh phúc thanh bình nơi nơi
Thơ đường xướng họa cùng chơi
Người tung kẻ hứng đừng lơi bữa nào
 photo hinh-anh-nhung-hinh-anh-dep-ngay-tet-anh-tet-dep-nam-2017-1-768x514.jpg 
 ĐÊM TRỪ TỊCH

Đêm Trừ Tịch chúc bạn mình
Sang năm Đinh Dậu an bình khắp nơi
Văn thơ xướng họa vui chơi
Kẻ tung người hứng chớ lơi buổi  nào

MỪNG XUÂN

NĂM tới én về đón gió XUÂN
MỚI me tươi tốt cảnh đầu XUÂN
CHÚC nhau địch sáo vui mầu TẾT
MừNG bạn thi thơ đẹp dáng XUÂN
HUYNH giỏi xướng lên câu đối TẾT
TỶ ngon họa lại mộng đêm XUÂN
TÀI tiền thừa mứa ba ngày TẾT
LỘC ,Tho ,Phúc ,Đa ngập cửa XUÂN 

LTĐQB
  photo coq-de-feu.jpg

XUÂN TẾT
Họa
NĂM…nay  thuận gío đẹp hồn Xuân
MỚI …cả tình thân với ý Xuân
CHÚC….quí ông bà vui cảnh Tết
MỪNG…toàn bạn trẻ hưởng hương Xuân
HUYNH…thời thảo liễn treo chào Tết
TỶ…cũng hông xôi để cúng Xuân
TÀI… sẽ dồi dào dùng dịp Tết
LỘC….trên ban tặng rạng trời Xuân
Thái Huy,

Tranh : CUNG CHÚC TÂN XUÂN-ĐINH DẬU 2017 (BBT thukhoahuan.com )
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------
 photo ga 1.jpg
Thơ tranh : XUÂN ĐINH DẬU 2017
Designed by Văn Bạch Lan
-------------------------------------------------------------------------
Cám ơn anh Trương Giang đã gửi thường xuyên bài của Blog Thủ Khoa Huân đến chia sẻ với groupe Cát Bụi , Hương Xuân 2016.



Cám ơn chị Người Phương Nam đã soạn chương trình Blog thật hay.
Carol
Mời đọc
Thơ tranh
Youtube chọn lọc


Người Phương Nam
Bản nhạc dưới đây của 1 cháu gái hát với cha của nó với cái đẹp không bút nào tả được tình cha con qua bài hát này.
Bé chỉ có 4 tuổi và hát live với cha của mình.


Ce duo père-fille est touché par la grâce… Une chanson de toute beauté !

Impossible de rester insensible face à tant de tendresse et de musicalité. Ces deux-là forment une paire unique et très touchante. Regardez...


La complicité entre un père et sa fille s’accompagne souvent d’une évidente tendresse. Ajoutez à cela une guitare, deux jolis brins de voix et une chanson mythique… et alors vous obtenez un magnifique moment de vie !
Musicien, Dave Crosby est aussi l’heureux papa de Claire, quatre ans. Deux statuts à part qu’il associe pourtant avec un maximum de talent, d’amour et de sensibilité.
Voyez par exemple ce que ça donne quand ces deux-là reprennent la chanson You’ve got a friend in me (en français : « avec moi, tu as un ami »).  Il n’y a qu’à lancer la vidéo et se laisser emporter par la magie de l’instant…

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire