Được anh trao lại cho tôi bản đánh máy lại những bài thơ với bạn hữu, tôi vô cùng cảm động.
Đối với những thi sĩ mà thơ gửi đến tôi có luôn những khung được thực hiện hay trình bày đẹp đẽ, thì anh Đỗ Quý Bái chỉ có tài làm thơ.
Người ta gỏ nhanh, lẹ thì không ai biết được cái khổ tâm của người tay chân không thèm nghe lời mình bảo, hay muốn làm chuyện này mà cứ quờ quạng làm chuyện toàn trái ý mình muốn.
Cuộc đời của mỗi người trong chúng ta đều muốn một ngày mai khá hơn hôm nay.
Nhưng đa số đều quên rằng, có những ngày mai sẽ tệ hơn hôm nay. Vì vậy, khi chúng ta đến cái tuổi mà ngày hôm nay đã là một ngày vui rồi, thôi thì hãy vui với cái mình đang có đi, đừng mong gì hơn, vì sẽ đỡ thất vọng và sẽ thấy công chuyện lớn lao nhất đời mình là có những việc mình ưng ý nhất là còn được làm thơ, có bạn thơ và có người để chia sẻ.
Trong Blog Hương Xuân 2016 này, cái tên của nó luôn có ý nghĩa cho những người lúc nào tuổi cũng hãy còn Xuân mãi và sau đây, kính mời quý anh chị hãy đọc những bài thơ với chủ đề Em Bé Đánh Giày của anh Đỗ Quý Bái và bạn hữu.
Caroline Thanh Hương
Kính gửi chị Thanh Hương mến ,
Sáng nay ngồi gõ lại thơ này
Là để đáp lời chị hỏi ngay
Anh Việt bài thơ song ngữ mọn
Viết ra cũng mất cả giờ đây
Trân trọng
Subject: EM BÉ ĐÁNH GIẦY
EM BÉ ĐÁNG GIẦY //THE LITTLE SHOE SHINER
" Ông ơi ! ông có đánh giầy không ?"
--"Em hỏi chi em thực não lòng !
Em non nớt quá anh đâu nỡ !
Thôi để anh về làm lấy xong "
--Ơn ông đoái tưởng em ghi dạ !
Xin có câu này hỏi lại ông
Năm nay tôi đã mười hai tuổi ,
Làm nghề đánh giầy năm năm dòng .
Nếu ai cũng nghĩ như ông cả
Gạo nhà tôi cạn lấy chi đong ?
Mẹ tôi đau yếu ai thang thuốc ,
Em thơ bệnh hoạn biết đâu trông ?
Rồi đêm nay nữa khi sương xuống
Biết làm sao cho đỡ đói lòng ?
--Trời ! nghe em hỏi mà chua xót !
Anh xin tặng em năm mươi đồng ,
Nửa tiền nhuận bút anh vừa lãnh .
Có ưng dùng bữa với anh không ?
Miếng cơm "Phiếu Mẫu " em xin nhận
Xong còn số bạc năm mươi đồng
Xin anh giữ lại cho em khác...
Anh đã cho em cả tấm lòng
THE LITTLE SHOE SHINER
"Dear sir ! Shine your shoe may I " ?
--Oh ! No poor little thing, you're too young ,by myself I'll try!
I'll be shameful to let a child do this !
--Thank you to have pity on me ,I really appreciate it !
But allow me to bring to you some ideas
I am twvlve and have been polishing shoes for five years .
If everybody got your thoughts in his head
Where can I get the money to buy my family bread ?
How can I provide the medicine for my sick mother ?
And buy candies for my little sister ?
And how can I satisfy my hunger to night ?
--Just to listen to you is too bitter .For me it's a plight ...
Here are fifty dollars ,half of my writer's stipend ,
Please Take it .Please don't be hesitant!
By the way ,would you mind to share this meal with me ?
--you mean that delicious pizza ? I 'll devore it willingly !
But accepting your money is too gready ,for me it's too hard !
Save for poorer kids .B'cause I've already had all your heart
LTĐQB
Em bé đánh giày
Dẫu cảnh bần hàn sống thẳng ngay
Không tham trộm cắp chẳng ăn mày
Nuôi em dầu dãi đầu phơi nắng
Chiều khách cần cù mực nhuốm tay
Thân trẻ đau lòng cam phận bạc
Tuổi thơ nặng gánh xót vai gầy
Trời cao có mắt này xin hỏi
Bởi tội tình gì nợ trả vay?
Ái Hoa
16/02/2011
Dẫu cảnh bần hàn sống thẳng ngay
Không tham trộm cắp chẳng ăn mày
Nuôi em dầu dãi đầu phơi nắng
Chiều khách cần cù mực nhuốm tay
Thân trẻ đau lòng cam phận bạc
Tuổi thơ nặng gánh xót vai gầy
Trời cao có mắt này xin hỏi
Bởi tội tình gì nợ trả vay?
Ái Hoa
16/02/2011
Xin cùng chia sẻ với chú Ma Nữ và anh nhen
Em bé đánh giày
Dù nghèo đói sạch giữ lòng ngay
Tuổi nhỏ trời đêm tối mặt mày
Vác nặng khiên mời xơ tấm áo
Chùi liền đánh chảy nát bàn tay
Dầm sương kiếm thuốc lo em bệnh
Gắng sức đong cơm rủ dáng gầy
Chẳng chút gian tham nào đoái tưởng
Vương nhiều khổ luỵ mảnh đời vay
Shiroi
16/02/2011
Em bé đánh giày
Dù nghèo đói sạch giữ lòng ngay
Tuổi nhỏ trời đêm tối mặt mày
Vác nặng khiên mời xơ tấm áo
Chùi liền đánh chảy nát bàn tay
Dầm sương kiếm thuốc lo em bệnh
Gắng sức đong cơm rủ dáng gầy
Chẳng chút gian tham nào đoái tưởng
Vương nhiều khổ luỵ mảnh đời vay
Shiroi
16/02/2011
Than dùm em bé ...
Em bé đánh giày
Ra đời đã phải chịu nghèo ngay
Mưa nắng buồn so đến tím mày
Lê bước lân la dù sáng tối
Ôm thùng lem lấm cả chân tay
Nhọc nhằn gắng sức nuôi em nhỏ
Mêt mỏi làm công kiếm bát gầy
Trong sạch mà sao đày số phận
Tai nàn đổ xuống chút tiền vay !!
Quê Hưong
17/02/2011
Em bé đánh giày
Ra đời đã phải chịu nghèo ngay
Mưa nắng buồn so đến tím mày
Lê bước lân la dù sáng tối
Ôm thùng lem lấm cả chân tay
Nhọc nhằn gắng sức nuôi em nhỏ
Mêt mỏi làm công kiếm bát gầy
Trong sạch mà sao đày số phận
Tai nàn đổ xuống chút tiền vay !!
Quê Hưong
17/02/2011
Kính Thầy và Tỷ cho Mytutru tham gia họa .. Kính chúc Thầy Tỷ thân tâm an lạc.
Hạnh Của Bé Đánh Giầy
Thử thách quây quần ý vẫn ngay
Thử thách quây quần ý vẫn ngay
Qua bao cực khổ đẹp hồng mày
Vì lành vững chí gìn nơi mắt
Bởi tốt bền lòng giữ ở tay
Nghĩa rộng lo tròn dù sức yếu
Tình sâu gắng vẹn mặc mình gầy
Chăm chăm đỡ gót yên phần bụng
Một kiếp trên đời trả nợ vay
Mytutru 17.02.2011
/ học trò ĐVTC
EM BÉ BÁN DIÊM
( chuyện cổ thương tâm của Mỹ )
Trời đông lạnh, tuyết rơi, tăm tối
Vào một chiều gió thổi, cuối năm
Đi trong gió rét căm căm
Một em bé gái chân không, đầu trần
Tay bé ôm bó diêm nặng trĩu
Trong túi, trên khăn víu trước mình
Đầy diêm đem bán, mặc tình
Gió xua, rét đuổi, em hình đã quen
Suốt ngày bán, một " cent " chẳng có
Tội cho em đói lạnh , co ro
Lết lê đường phố, âu lo
Thê lương ảm đạm, thương cho kiếp nghèo
Từng cửa sổ, ánh đèn le lói
Vọng bay xa, hương khói cuối năm
Mùi thơm gia vị, gà hầm
Khiến em ngẫm nghĩ, quên thân ốm gầy
Trong góc tường hai nhà chập lại
Em cuộn trò, ngồi vậy, khép chân
Càng ngày càng lạnh, tội thân
Em đâu còn dám lần khân, về nhà
Vì ông cha đang tay đánh đập
Nếu môt xu chẳng nộp, dâng trình
Lại thêm nhà cửa rỗng rinh
Gió càng có chỗ lọt mình mà vô
Và giờ đây, co ro tay lạnh
Em vội vàng quẹt mạnh một diêm
Chao ôi ! Ấm quá, thần tiên
Như ngồi lò sưởi, triền miên hết ngày
Nhưng diêm bỗng thoáng ngay, vụt tắt
Trên tay còn hiu hắt, tàn bay
Lò đâu chẳng thấy, loay hoay
Em quẹt chiếc nữa, lửa say hương nồng
Bỗng đâu, vụt bức tường chuyển động
Đổi ra thành như mộng, như mơ
Trên bàn khăn trắng, lơ thơ
Con gà còn nóng, thèm sờ, muốn ăn
Ô kìa lạ, gà lăng xăng chạy
Trên mình còn dao nạy, cắm theo
Phục phịch leo đến chỗ em
Nhưng diêm lại tắt, tối đen bức tường
Chiếc diêm nữa, sáng soi trở lại
Lần này thì thấy tại cây thông
Đẹp ôi qúa đẹp, em trông
Trên cành trĩu nặng kẹo, bông, giấy hồng
Trên đỉnh cây, ngôi sao sáng chói
Vút bay lên qua khỏi tầng mây
" Đấy là ai mất đâu đây "
Bà em thường bảo, trước khi từ trần
" Bà ơi Bà ", bé kêu thảm thiết
Vì chỉ còn bà biết, bà thương
Quẹt diêm, bỗng thấy bà đương
Nhìn em, lòng dạ vấn vương khôn cùng
Em khóc lóc : " Bà ơi ! Bà hỡi !
Cho con theo, chớ để con đây "
Vì khi ánh lửa tắt ngay
Lò, thông, kẹo, bánh, gà, bay không còn
Từ lúc đó, diêm càng cháy sáng
Bà đưa tay ôm cháu, vội vàng
Bay lên đến đỉnh thiên đàng
Không còn đói lạnh, lang thang, dãi dầu
Sáng hôm sau, ngày đầu năm mới
Khách bàng quan lui tới, cạnh tường
Thấy em ngồi dựa, như dường
Vui thay trước lúc Vô Thường mang đi !
Trần Trọng Thiện
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire