Caroline Thanh Hương
“Quan Sát Sự Việc-Quán Chiếu Cuộc Đời” -
Tản Mạn - Nhất Hùng
Khi thấy cái Subject “ Quan Sát Giá Xăng,
Quán Chiếu Cuộc Đời” của nhà văn TMH trên mạng, tôi ngạc nhiên, ngạc nhiên vì điều
mình nghĩ hàng ngày và đã dự tính viết một “tản mạn” có cái tiêu đề tương tự như
vậy, đại khái là “Nhìn Những Việc Trước Mắt Lại Ngẫm Chuyện Đời”, thế mà cũng
có người đồng tư tưởng và đã viết rồi. Nội dung trong bài viết của nhà văn TMH
nghiêng về sự so sánh thực tế. Xăng mà lên giá thì nó lên cái rụp, lên ào ào nhưng
khi xuống thì xuống thật chậm, xuống từ từ. Giá xăng tăng, vật giá tăng, đồng lương
tăng nhưng không cân đối, không tỉ lệ thuận với nhau. Xăng tăng giá gấp hai gấp
ba nhưng đồng lương thì tăng chút đỉnh. Tôi thì cũng “quan sát giá xăng” nhưng
lại “quán chiếu cuộc đời” theo hướng khác.
Số là thế này, từ khu phố nhà tôi, trước
khi quẹo ra con lộ lớn để đi làm, hai góc trái-phải đều có Trạm Xăng. Giá cả
hai bên hầu như luôn luôn khác nhau, có khi chênh lệch đến cả chục cent. Tôi phải
nhìn từ xa, xác định bên nào rẻ hơn để quẹo vào đổ xăng. Nhà văn TMH nói đúng,
xăng mà lên giá thì lên ào ào, lên rất nhanh, cứ như là nước lụt dâng c n khi
xuống giá thì xuống thật từ tốn, xuống khoan thai…Cứ thấy cái mục lên-xuống của
xăng tôi “cũng quán chiếu cuộc đời” nhưng ở khía cạnh như thế này.
Công danh, sự nghiệp, tiền tài danh vọng
cũng vậy, muốn đi lên, muốn thành đạt, muốn giàu có phải kiên trì nhẫn nại, dùi
mài kinh sử, m mẫm vào đời, tiến từng
chút một mà có khi chật vật lắm, chưa kể c n trồi lên trụt xuống lắm bận nhiều
phen, thế mà vì không biết bao nhiêu là lý do, khách quan có, chủ quan có, khi
nó đi xuống thì nó xuống nhanh không tưởng, đi xuống cái rụp.
Hiểu như vậy để “cư an tư nguy” để tự
răn mình đừng tự mãn, tự kiêu mà phải luôn luôn khiêm nhường, sống thận trọng
và nhất là phải sống có đạo đức có nhân hậu. Tôi rất tin lời răn dạy: “Có đức mặc
sức mà ăn”. Sống đạo đức mới có thể tránh khỏi họa: “cuộc đời có ngày tụt dốc
không phanh”.
Thế rồi, khi đến chỗ làm việc, tìm chỗ
đậu xe, tôi lại “quán chiếu cuộc đời”. Ai lại chẳng muốn đậu xe ở chỗ tiện, chỗ
gần nơi làm việc của mình nhưng những chỗ đậu xe mà mình thích thì lại luôn
luôn có người đậu trước rồi. Chỗ không tiện thì mình không chịu. Cứ lái xe l ng
v ng kiếm, nhác thấy chỗ trống tốt, vội chạy đến thì lại có kẻ, không biết chờ
sẵn từ lúc nào chiếm mất rồi. Thế là đành thấy chỗ nào trống thì cứ đậu đại vậy.
Cứ mỗi lần đậu xe như vậy, nó lại nhắc nhở tôi những triết lý trong cuộc sống: đừng thả mồi bắt bóng…đừng đứng núi này trông
núi nọ… đừng quá cầu toàn và hãy bằng l ng với cái mình đang có.
Tuy nói “nhìn giá xăng và tìm chỗ đậu
xe rồi quán chiếu cuộc đời” nhưng thật ra nếu ta chịu quan sát tất cả mọi sự việc
đang diễn ra trước mắt chúng ta hàng ngày mà đừng vô tư, đừng thờ ơ mà hãy
“quán chiếu cuộc đời” ta sẽ thấy có rất nhiều điều cần suy ngẫm, và ta sẽ rút
ra được rất nhiều bài học bổ ích cho đời.
Tản mạn dông dài, mong quý bạn có vài
phút đọc giải trí mua vui.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire